HOÀNG TỬ NHỎ VÀ CHÚ BÉ NGHÈO KHỔ - Trang 39

Cuối cùng, khi tấn bi kịch gia đình đã đến lúc nên hạ màn,

Giôn Ken-ty ra lệnh:

- Bây giờ tất cả chúng mày đi ngủ! Tao mệt lắm rồi!

*

* *

Biết chắc rằng bà và bố đã ngủ say, hai cô bé rón rén lần

đến chỗ hoàng tử nằm và đắp lên mình hoàng tử mảnh chăn rách
cho đỡ rét. Bà mẹ cũng mang đến cho hoàng tử một khoanh bánh
mì, nhưng hoàng tử không sao ăn nổi.

Bà mẹ nằm trằn trọc, ngẫm nghĩ về những sự việc vừa xảy ra.

Trong cử chỉ của thằng bé có cái gì là lạ. Bà không rõ cái đó là gì,
nhưng bà cảm thấy cử chỉ và lời nói của thằng bé có phần khác với
Tôm, con trai bà. Có thể thằng bé này không phải là con trai bà
chăng?

Bà quyết định kiểm tra lại thằng bé. Bà nghĩ: "Bằng cách này,

mình sẽ biết thằng bé có phải là con mình không".

Mỗi khi Tôm bị đánh thức bất thình lình hoặc sợ hãi một cái gì,

bao giờ chú cũng lấy bàn tay che mắt.

Bà bèn thắp một ngọn nến rồi nhẹ nhàng lần đến cạnh cậu

bé đang ngủ say. Đột nhiên bà đưa sát cây nến vào mặt em, đồng
thời lấy tay đập mạnh xuống sàn nhà sát bên tai em. Cậu bé mở
choàng mắt, đầy vẻ sợ hãi và kinh ngạc nhìn quanh nhưng không
hề lấy tay che mắt. Người mẹ đáng thương ấy chẳng còn biết
làm gì hơn nữa. Nhưng bà vẫn bán tín bán nghi. Bà lại đến cạnh cậu
bé mấy lần, lặp đi lặp lại cách thử của bà. Nhưng lần nào cũng vậy,
cậu bé đều choàng tỉnh dậy sợ hãi, kinh ngạc nhìn quanh nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.