HOÀNG TỬ NHỎ VÀ CHÚ BÉ NGHÈO KHỔ - Trang 49

- Nó đến đây có một mình. Nhưng bây giờ tôi mới nhớ ra là khi

thằng bé lạ mặt dẫn cậu bé đến đầu cầu thì có một người đàn ông
từ phía cầu đi lại gặp cậu bé.

Hen-đân kêu lên:

- Rồi sao nữa?

- Bẩm ông... sau đó tôi chẳng trông thấy gì nữa.

Hen-đân nghe xong, vội vàng chạy bổ xuống thang gác, tiếng

ông rít lên trong cổ họng:

- Lại cái tên tự xưng là bố cậu bé đấy thôi. Ta mất mất chú

rồi. Vị chúa công tí hon điên rồ tội nghiệp của ta ơi! Không! Ta
không thể mất chú được. Ta quyết sẽ tìm kiếm chú ở khắp mọi
nơi, cho đến khi nào thấy chú mới thôi.

Hen-đân hớt hải chạy về phía đầu cầu. Ông hi vọng sẽ tìm

thấy Ét-uốt ở đấy. Ông để ý nhìn kĩ tất cả những người ông gặp
trên đường đi. Chẳng thấy Ét-uốt đâu!

Ông quay đi rồi lại trở lại khu vực đầu cầu suốt mấy tiếng

đồng hồ. Vẫn chẳng thấy Ét-uốt đâu cả!

Trời đã bắt đầu tối. Ông cảm thấy chân tay rời rã, bụng đói

cồn cào. Ông đành quay trở về quán trọ ăn cơm tối.

Ăn xong, ông vào giường nằm nhưng không tài nào chợp mắt

được. Ông suy nghĩ, tính cách tìm kiếm cậu bé. Ông buồn bã nói
một mình: "Cậu bé không muốn rời quán trọ. Cậu tỏ vẻ bực dọc
không muốn đi theo nó, nhưng cậu vẫn đi. Phải, vẫn đi, vì cậu tưởng
rằng Hen-đân bảo cậu đến. Cậu bé thật đáng yêu!".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.