HOÀNG TỬ RẮN - Trang 140

“Dĩ nhiên, dĩ nhiên rồi, ông bạn già.” Christian mỉm cười yếu ớt, có lẽ

đang xem xét lại việc có nên theo dõi Simon ở tại vị trí trước không.

“Đừng có gọi tôi như thế” Simon bắt đầu bước tới những cánh cửa

nhung đen

“Xin lỗi” Christian thì thầm sau chàng. “Chúng ta đang đi đâu đây?”
“Đi săn.”
Họ đã tới được chỗ những cánh cửa, và Simon chậm chạp điều chỉnh

mắt để quen với căn phòng tối. Chỉ có 3 cái bàn ở đó, mỗi bàn có 4 người
chơi đang an vị. Không ai mảy may quan tâm tới những kẻ vừa tới. Tóc
vàng ngồi ở cái bàn xa nhất lưng xoay ra phía cửa

Simon dừng lại và hít một hơi. Cảm giác như thể phổi chàng không thể

giãn ra đủ rộng để lồng ngực hấp thu hết không khí. Mồ hôi ẩm ướt chảy ra
trên lưng và dưới lòng bàn tay. Đột nhiên chàng nghĩ đến Lucy, khuôn ngực
trắng nõn của nàng và đôi mắt hổ phách nghiêm trang. Chàng thật ngốc làm
sao khi đã rời bỏ nàng.

“Ít nhất thì mình nên hôn cô ấy” Chàng thì thầm
Tai Christian rất thính. “Cô nàng với cái lông màu xanh kia á? Không

phải anh nghĩ cô ta quá trẻ sao?“

“Không phải cô ta. Thôi đừng bận tâm” Simon nhìn vào tên Tóc Vàng.

Chàng không thể nói gì từ góc độ này–

“Cậu đang tìm ai thế?” Christian ít nhất cũng có ý thức khi thì thào hỏi.
“Quincy James,” Simon thì thầm, và rảo bước về phía trước.
“Tại sao?”
“Để gọi hắn ra ngoài.”
Chàng có thể cảm nhận được cái nhìn chằm chằm của Christian “Để làm

gì? Hắn đã làm gì cậu à?”

“Cậu không biết sao?” Simon quay đầu lại chạm vào ánh nhìn trong veo

của cậu bạn đồng hành.

Đôi mắt màu hạt dẻ trông thật bối rối. Tuy nhiên Simon đôi khi cũng tự

hỏi, Christian đã gặp chàng đúng vào thời điểm quan trọng nhất của cuộc
đời chàng, cậu thanh niên khiến bản thân mình trở nên thân thiện chỉ trong
một quãng thời gian ngắn, và dường như cậu ta cũng chẳng có gì để làm tốt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.