HOÀNG TỬ RẮN - Trang 201

CHƯƠNG 12

Một tiếng ngáy nhẹ là điều đầu tiên Lucy nghe thấy khi nàng thức dậy

vào ngày hôm sau đám cưới. Mắt vẫn còn nhắm lại, giấc mơ còn đang trôi
lãng đãng trong tâm trí nàng, nàng băn khoăn tự hỏi ai lại có thể phát ra
tiếng thở ồn ào đến như vậy. Rồi nàng cảm thấy sức nặng một cánh tay đè
trên ngực mình và nàng hoàn toàn tỉnh giấc. Nhưng nàng vẫn chưa mở mắt
ra.

Ấm quá. Nàng không thể nhớ nổi đã bao giờ cảm thấy ấm áp ngọt ngào

như vậy trong đời chưa, đặc biệt lại vào mùa đông. Chân nàng mắc kẹt
trong một vùng lông lá nam tính, rậm rạp, thậm chí những ngón chân nàng,
những ngón chân dường như chưa bao giờ hoàn toàn hết tê buốt vào giữa
tháng Mười và tháng Ba, nay cũng được sưởi ấm. Giống như việc nàng
đang sở hữu một lò sưởi riêng của mình, thêm vào đó như một phần thưởng
là lò sưởi này có bề mặt thật mịn, và nó đang ghì chặt hết toàn bộ một bên
thân thể nàng phía bên phải. Không khí ấm áp bên trong chăn lại có một
mùi hương dịu dàng tinh tế. Nàng nhận ra mùi của chính cơ thể mình hòa
lẫn với của một người ngoài mà nàng nhận biết đó là chàng. Thật nguyên
sơ và tự nhiên biết bao. Mùi của cơ thể họ quấn lấy hòa quyện nhau.

Lucy thở dài rồi nàng mở mắt ra.
Mặt trời đang nhìn trộm họ qua những kẽ hở trên chiếc màn cửa. Có

phải là đã muộn lắm rồi không? Nàng chợt cứng người lại căng thẳng.
Nhưng khó mà có thể nghĩ khác đi được. Simon đã khoá cửa chưa nhỉ?
Trong thị trấn, Lucy đã quen với việc nhìn thấy những cô hầu gái kéo tấm
màn cửa ra vào sáng sớm, và thực hiện việc nhóm lửa trong lò sưởi. Liệu
những người hầu có trông chờ Simon trở lại phòng mình tối qua không?
Nàng cau mày liếc nhìn về phía cánh cửa.

"Sh...h.." Simon ôm siết lấy ngực nàng và lên tiếng càu nhàu vì những

cử động của nàng. "Ngủ tiếp đi", chàng lầm bầm làu bàu, và hơi thở của
chàng lại điều hòa nhịp nhàng trở lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.