HOÀNG TỬ VÀ CHÚ BÉ NGHÈO KHỔ - Trang 167

“Mộng Hão Đệ Nhất, Đức Vua Xứ Ngơ Ngẩn Ngẩn Ngơ vạn tuế!”“ Sau

đó là những tiếng la hét, huýt sáo và những tràng cười ầm ĩ.

“Đưa ngài lên, đội mũ miện cho ngài!”
“Khoác áo choàng cho ngài!”
“Dâng quyền trượng!”
“Rước ngài lên ngôi!”
Những lời này cùng tiếng hô của hai mươi kẻ nữa đồng thanh cất lên!

Trước khi nạn nhân bé nhỏ tội nghiệp kịp thở lấy hơi, một chiếc chậu thiếc
đã chụp lên đầu làm vương miện, mảnh chăn rách tơi tả hóa thành áo
choàng, cậu được rước lên ngai là một thùng rượu, quyền trượng chính là
chiếc mỏ hàn nồi. Rồi cả đám sụp gối trước cậu, cùng hô vang lời than van
chế giễu cùng lời thỉnh cầu mỉa mai trong khi giơ tay áo, tạp dề tả tơi dính
đầy bùn đất lên chùi mắt:

“Xin khai ân với chúng thần, thưa Đức Vua nhân từ!”
“Thưa Đức Vua đáng kính, xin đừng giày xéo thân phận sâu kiến đang

khẩn nài ngài đây!”

“Xin đoái thương và an ủi bầy nô lệ bằng cú đá hoàng gia!”
Hàng lệ tủi nhục và phẫn nộ dâng lên trên đôi mắt của Đức Vua nhỏ

tuổi, ngài nghĩ thầm trong bụng: “Giả như ta nói điều gì lầm lẫn quá đáng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.