HOÀNG TỬ VÀ CHÚ BÉ NGHÈO KHỔ - Trang 184

Cái miệng nãy giờ mệt mỏi của bà có dịp nghỉ ngơi, bởi nhà vua vì đang

đói cồn cào mà ngửi thấy mùi thơm tỏa ra từ nồi niêu xoong chảo, liền
nhanh miệng bình luận hùng hồn về một vài món. Trong vòng ba phút,
người phụ nữ nhủ thầm: “Chắc là mình đoán đúng rồi, thằng bé này giúp
việc trong bếp!” Thế rồi khi cậu mở rộng bảng liệt kê món ăn và bàn luận
thật sâu sắc và sống động thì bà mẹ liền tự nhủ: “Trời ơi! Sao thằng bé này
biết nhiều món vậy, lại toàn những món sang trọng nữa chứ? Vì chúng chỉ
xuất hiện trên bàn ăn của những gia đình giàu có và quý tộc mà thôi. A, giờ
thì mình hiểu rồi! Dù rách rưới lang thang thế kia, hẳn nó từng làm việc
trong cung điện trước khi mất trí. Phải rồi, hẳn nó giúp việc cho đầu bếp
chính của nhà vua! Mình phải thử mới được.”

Háo hức muốn chứng thực trí khôn ngoan của mình, bà bảo nhà vua

trông coi việc nấu nướng một lúc, gợi ý là nếu thích thì cậu có thể nấu thêm
một hoặc hai món. Xong bà ra khỏi phòng, ra hiệu cho hai đứa con đi theo.
Nhà vua lẩm bẩm:

“Thời xa xưa cũng từng có một vị vua Anh làm công việc này rồi.

Chẳng có gì phạm tới tước vị của ta khi mà ta tiếp nhận công việc mà ngài
Alfred vĩ đại từng hạ mình làm. Nhưng ta phải cố gắng thực hiện cho tốt
hơn ngài, vì ngài đã làm cháy món bánh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.