HOÀNG TỬ VÀ CHÚ BÉ NGHÈO KHỔ - Trang 183

chẳng thân thuộc với cậu chút nào. Cậu bé kể rất trang nghiêm và giản dị
về những việc liên quan tới triều đình, và hơn một lần nghẹn ngào khi nhắc
đến vị vua quá cố “cha của cậu”. Nhưng bất cứ khi nào câu chuyện trở lại
với những chủ đề tầm thường hơn, cậu liền mất hết hứng thú và nín bặt.

Bà mẹ thực rất bối rối, nhưng quyết không bỏ cuộc. Trong khi vẫn tiếp

tục nấu nướng, bà cố nghĩ cách làm thằng nhỏ bất ngờ, qua đó làm lộ bí
mật thực sự của nó. Bà kể về đám trâu bò, cậu bé chẳng tỏ ra quan tâm; rồi
về đám cừu – kết quả vẫn y hệt. Vậy ra cậu bé không phải là đứa trẻ chăn
cừu như bà đoán. Bà kể về những chiếc cối xay gió, về thợ dệt, thợ hàn nồi,
thợ rèn, các nghề cùng những người hành nghề đủ loại, lại kể về nhà
thương điên, nhà tù, trại cứu tế nhưng chẳng ích gì, bà tỏ ra lúng túng.
Nhưng chưa hết đâu, bà tự tranh biện là đã thu hẹp được chủ đề vào các
công việc nhà. Đúng thế, giờ thì bà dám chắc mình đang đi đúng hướng;
thằng bé hẳn từng là một đầy tớ. Vậy nên bà lái câu chuyện theo hướng đó.
Nhưng kết quả vẫn làm người ta nản lòng. Chuyện quét tước chỉ khiến đứa
trẻ mệt mỏi, chuyện nhóm lửa cũng chẳng khuấy động được gì, chuyện lau
chùi cọ rửa chẳng làm nó hứng thú lên được. Với niềm hy vọng nhỏ nhoi,
chỉ hỏi cho có, bà mẹ chuyển sang chủ đề nấu nướng. Bà ngạc nhiên và tràn
trề vui sướng khi gương mặt của nhà vua lập tức rạng ngời! A, rốt cuộc thì
bà cũng đã truy ra được rồi, bà nghĩ thầm. Bà rất tự hào về cách làm thông
minh ngoắt ngoéo và tế nhị mà thu được kết quả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.