HỌC TRÒ BÀ MỤ - Trang 104

Chương 17

Người học việc của bà mụ

Tháng sáu bừng lên trong sắc hoa nở rộ: nào hoa cúc, phi yến thảo, hoa

cỏ ngọt, rồi cỏ xạ hương, mao địa hoàng, hoa râu dê, những chùm hoa kế
tím biếc và những vòng xoắn của hoa thìa là vàng ươm. Alyce ngồi trên
đồng cỏ và nghĩ ngợi… Người lái buôn giàu có và vợ ông tha thiết muốn
dẫn nó đi cùng họ đến Salisbury để chăm sóc con trai họ và cũng có lẽ để
nó thực hiện thêm nhiều điều kỳ diệu nữa. Ông ấy đã hứa sắm cho nó giày
mới và một chỗ ở riêng. Reese - Nhà Thông Thái sắp sửa rời quán trọ để
trở về căn hộ ở Oxford, nơi ông thuê chung cùng bà chị góa bụa của mình,
và cũng rất muốn nhận Alyce đến phụ việc: “Chị tôi ngày một già nên cần
chăm sóc nhiều hơn. Tôi nghĩ tại Oxford, cô có thể sống vui vẻ hơn.” Alyce
thích những lời mời ấy, nhưng bà Jennet cau có và hay gắt gỏng không chịu
để mất một người phụ việc nhiệt tình, và sẽ còn buồn hơn khi không còn
được gặp cô gái nữa, thành ra cuối cùng bà đề nghị thỉnh thoảng sẽ trả cho
Alyce một xu nếu nó đồng ý ở lại.

Nó nhai cọng cỏ trong miệng và mỉm cười. Từ một kẻ không có chỗ

đứng trong thế giới này, bỗng nhiên nó trở thành người có quá nhiều chỗ để
đi. Alyce nhắm mắt lại và tiếp tục nhai: “Phải làm sao đây? Mình muốn
gì?”. Nó tự hỏi theo kiểu cách mà nó đã học được từ Reese-Nhà Thông
Thái, người nghĩ rằng câu hỏi đó cũng phù hợp với cả một cô gái phụ việc
trong quán trọ.

Trong tâm trí, nó mường tượng ra gương mặt lấm chấm mực cùng đôi

mắt hiền lành của ông Reese, nghe được giọng nói vui vẻ của bà Jennet, và
ngửi thấy mùi nước hoa sang giàu từ những chiếc áo thụng của người lái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.