HỌC TRÒ BÀ MỤ - Trang 106

như một danh ca. Có câu nghe được, câu không nhưng tất cả những câu ca
đó được cất lên từ tận đáy lòng diễn tả cảm xúc của nó về cuộc sống, niềm
hy vọng cho một tương lai phía trước.

- Mùa hè đến, hoa đua nở, mặt trời rực rỡ - Alyce hét.

- Rừừ - con mèo hát theo.

Alyce gõ cửa nhà bà mụ. Nó ngạc nhiên quá đỗi vì thấy những cụm hoa

hồng Pháp đã lớn nhanh như thổi kể từ khi mình rời khỏi đó.

- Bà Jane ơi, cháu trở lại đây – nó nói với bà mụ đang cau mày khó

chịu – Bây giờ, cháu sẽ là người học việc của bà mụ. Cháu biết về trẻ sơ
sinh, về việc sinh nở, cháu biết hát, biết nấu các món gà, biết khóc, biết
cười và biết đọc.

- Thế thôi sao? – Bà Jane hỏi.

- Nhiêu đó không phải đủ tuyệt vời cho một người học việc của bà mụ

sao?

- Chúng tuyệt lắm, nhưng chỉ thế thôi à?

- Thế thôi ạ, cháu đã về đây!

Nhưng bà Jane không nhận nó, Alyce đứng trước mái tranh, hai mắt rưng

rưng, lòng đau quặn. Nó không ngờ là sẽ có tình huống này, những tưởng
chỉ việc gõ cửa nhà bà mụ là được đón nhận. Ngược lại, bà mụ không nhận
nó. Trước khi trời xế chiều, khi quay lưng khỏi làng, Alyce vẫn mang tâm
trạng tuyệt vọng và bối rối sợ rằng từ đây mình sẽ xa cách ngôi làng này
mãi mãi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.