HỌC TRÒ BÀ MỤ - Trang 16

Sau bữa ăn tối, khi mặt trời vừa lặn và sương mù bắt đầu bốc lên từ mặt

đất, Bọ Hung lại ra thăm con mèo. Nó đã bỏ đi, mấy mẩu pho mát cũng
biến mất theo nó. Không còn gì trong hang ngoài mảnh vải xé ra từ chiếc
váy rách nát với mấy cọng chỉ may bao mà con mèo đã tự lần gỡ khỏi bộ
long của nó trước khi phóng vào đêm.

Hai ngày sau, nhằm ngày Lễ Truyền Tin

[2]

, trong làng có một con mèo

ngồi trên cọc rào, liếm vệt lông trắng trước ngực cho trắng hơn, chờ đợi Bọ
Hung đem pho mát tới. Sau cùng, Bọ Hung cũng đến, cùng con mèo ngồi
ăn pho mát để mừng ngày Lễ Truyền Tin. Bọ Hung kể cho con mèo nghe
những gì nó còn nhớ được về đời mình trước khi nó gặp con mèo, sau đó cả
hai ngủ thiếp đi dưới ánh mặt trời.

Chương 3

Bà mụ

Tên bà là Jane. Trong làng người ta gọi là Jane Bà Mụ. Vì bà Jane có cái

mũi nhọn và kiểu liếc mắt sắc lẻm nên Bọ Hung luôn nghĩ bà là Jane Nhọn
Sắc. Jane Nhọn Sắc trở thành bà mụ cũng do bà đã sáu lần sinh nở (mặc dù
chẳng có đứa nào sống sót) và chăm đi lễ ngày Chủ Nhật, đồng thời bà có
đôi tay chắc khoẻ với những móng tay nhọn sạch sẽ. Jane Nhọn Sắc làm
việc năng nổ cộng với chút tay nghề, nhưng bà không hề có thương cảm
hay sự quan tâm, niềm vui nào với sản phụ. Jane là bà mụ duy nhất trong
làng. Giữ được Bọ Hung ở lại là bà thuê được một người làm công rẻ mạt,
một đứa phụ việc quá ngu đần và nhút nhát không thể trở thành đối thủ của
bà. Điều này thật đúng ý bà.

Còn với Bọ Hung, được ngủ dưới sàn nhà, ăn hai bữa mỗi ngày gồm

hành tây, củ cải vàng, táo khô, pho mát, bánh mì, thi thoảng có thêm chút

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.