HỌC VIỆN KHẮC NGHIỆT - Trang 24

không đặt cái đĩa xấu xí xuống bàn. Cuối cùng bọn trẻ bắt gặp ánh nhìn từ
con bé chúng gặp trên bãi cỏ, đứa gọi chúng bằng một cái tên lạ. Và chúng
bước đến chỗ con bé.

Bây giờ, tôi và bạn đã biết con nhỏ ghê tởm này là Carmelita Spats,

nhưng bọn trẻ Baudelaire lại chưa được giới thiệu, nên đâu biết nó ghê tởm
như thế nào. Khi bọn trẻ mồ côi đến gần, con bé đã cho chúng một bài học
ngay lập tức.

"Đừng bao giờ nghĩ đến việc ngồi ăn ở đây, cakesniffers!" Carmelita

Spats hét lên cùng với sự đồng tình của đám bạn thô lỗ, bạo lực, bẩn thỉu
của nó "Ai lại ăn trưa cùng với mấy đứa mồ côi trong lều chứ."

"Tôi vô cùng xin lỗi." Klaus nói, dù nó không muốn xin lỗi "Tôi

không có ý làm phiền các bạn."

Carmelita, người dường như chưa đến tòa nhà quản lý, cầm nĩa lên và

bắt đầu gõ vào khay đựng đồ ăn một cách nhịp nhàng và kích thích "Bọn
mồ côi cakesniffing trong lều. Bọn mồ côi cakesniffing trong lều." con bé
hô lớn, làm bọn trẻ nhà Baudelaire mất tinh thần, nhiều đứa khác hùa theo.
Như những người thô lỗ, bạo lực, bẩn thỉu, Carmelita Spats có hàng tá
những đứa bạn vui vẻ giúp nó làm khổ người khác - chắc để tránh bị con bé
hành hạ. Trong vài giây dường như cả nhà ăn ngập trong tiếng gõ của dao
nĩa và tiếng hô "Bọn mồ côi cakesniffing trong lều.". Ba đứa nhỏ đứng nép
vào nhau, xoay đầu lấy một lối thoát và ăn bữa trưa của mình trong hòa
bình.

"Oh, để bọn họ yên, Carmelita!" một tiếng hét vang lên. Bọn trẻ nhà

Baudelaire nhìn quanh và thấy một cậu bé tóc đen với đôi mắt khá rộng.
Cậu trông lớn hơn Klaus và nhỏ hơn Violet, cậu bé có một cuốn sổ tay màu
xanh đậm trong túi áo len dày làm bằng lông cừu của mình "Tụi bây mới là
cakesniffer. Trong thâm tâm chẳng ai muốn ngồi ăn với tụi bây cả. Đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.