HỌC VIỆN KHẮC NGHIỆT - Trang 56

"Một lũ Cakesniffer ghen tị." Carmelita cười nhạo rồi để bọn trẻ nhà

Baudelaire và bọn trẻ nhà Quagmire lại.

"Đừng lo." Duncan nói khi nó chắc Carmelita không thể nghe "Vẫn

còn sớm, chúng ta còn cả ngày để tìm xem nên làm gì mà. Đây, ăn một
muỗng trứng đi Violet."

"Không đâu, cảm ơn cậu." Violet nói "Tớ chẳng muốn ăn nữa." Và đó

là sự thật.

Bọn trẻ nhà Baudelaire chẳng muốn ăn nữa. Trứng chiên chưa bao giờ

là món ăn ưa thích của chị em nó, nhất là Sunny, một đứa dễ ăn, nhưng sở
thích ăn của chúng chẳng gì liên quan đến trứng. Dĩ nhiên nó liên quan tới
huấn luyện viên Genghis, và tin nhắn mà ông ta gửi chúng. Nó liên quan
đến suy nghĩ gặp ông ta trên bãi cỏ sau bữa ăn tối, chỉ riêng chúng. Duncan
nói đúng, vẫn còn sớm, và chúng còn cả ngày để tìm xem nên làm gì.
Nhưng nó không giống buổi sáng. Violet, Klaus và Sunny ngồi trong nhà
ăn, không thèm ăn sáng, và nó giống như mặt trời đang lên. Nó giống như
buổi tối đang bao trùm, và huấn luyện viên Genghis đang chờ chúng. Chỉ
mới sáng, nhưng bọn trẻ cảm thấy như đang trong kế hoạch của ông ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.