HỌC VIỆN KHẮC NGHIỆT - Trang 67

HỌC VIỆN KHẮC NGHIỆT

Lemony Snicket

www.dtv-ebook.com

Chương 8

"Cái gì?" Isadora hỏi.

"Tớ nói 'Cuối cùng, mặt trời mọc, huấn luyện viên Genghis bảo tụi tớ

ngừng chạy và cho tụi tớ đi ngủ." Klaus nói.

"Isadora không phải không nghe rõ cậu nói gì." Duncan giải thích

"Cậu ấy nghe rõ nhưng không thể tin được điều cậu vừa nói. Nói thật với
cậu, cả tớ còn không thể tin được nó dù tớ đã tận mắt nhìn thấy."

"Tớ cũng không thể tin." Violet nói, nó nhăn nhó khi ăn một miếng

salad do những người mang mặt nạ phục vụ cho bữa trưa. Vào buổi chiều
hôm sau, ba chị em nhà Baudelaire đều làm mọi thứ trong sự nhức nhối, có
nghĩa là "Cau mày đau đớn, khó chịu ra mặt hay là đau khổ". Khi huấn
luyện viên Genghis gọi bài tập luyện đêm qua là B.T.C.Đ.B.C.T.M.C
(S.O.R.E), ông ta chỉ đơn thuần dùng cái tên này làm từ viết tắt cho Bài
Tập Chạy Đặc Biệt Cho Trẻ Mồ Côi (Special Orphan Running Exercises)
nhưng ba đứa nhỏ nghĩ rằng cái tên đó còn có ý nghĩa nhiều hơn thế nữa.
Sau một đêm với B.T.C.Đ.B.C.T.M.C, chúng nó đã đau (sore) nguyên ngày.
Khi chúng vừa về đến Lều Mồ Côi để ngủ, chúng đã quá mệt để mang giày
ồn ào vào, vì vậy mấy ngón chân của chúng lại thêm đau vì bị càng của
mấy con cua bé tí kẹp. Và đầu chúng cũng đau, không phải vì nhức đầu vì
thiếu ngủ mà còn bởi vì cố gắng nghĩ ra kế hoạch của huấn luyện viên
Genghis là gì khi bắt chúng chạy suốt như thế. Chân bọn trẻ nhà Baudelaire
đau, ngón chân bọn trẻ nhà Baudelaire đau, đầu bọn trẻ nhà Baudelaire đau,
và ngay sau đó là cơ miệng của bọn trẻ nhà Baudelaire đau bởi vì cau có cả
ngày. Trong bữa trưa, ba chị em nó bàn về chuyện đêm trước với bọn trẻ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.