HỌC VIỆN Y HỌC ĐÁNG SỢ - Trang 12

Cảm giác đó khiến tôi cả ngày đều không hề thoải mái.

Tan giờ học, tôi ngồi trong văn phòng khoa thưởng thức trà, nghỉ

ngơi để chuẩn bị về nhà.

Lúc này, cửa đột ngột mở ra, thầy hướng dẫn lớp toán học bước

vào, theo sau lưng thầy còn có một sinh viên, đầu cúi xuống, mái
tóc dài che đi nửa mặt, khiến người ta không thể thấy rõ mặt của
nó.

“Reng reng”, tiếng chuông vào lớp reo lên, mấy vị giảng viên

lần lượt bước ra khỏi văn phòng khoa và đi về phía lớp học của
mình. Vào lúc mà thân hình bọn họ đang xen lẫn nhau, tôi đột nhiên
phát hiện ra, đứa con gái đứng trước bàn làm việc của thầy hướng
dẫn, đứng quay lưng lại với tôi, mặc áo phông màu trắng đến lóa
mắt, trong cái nóng của ngày hè, nó phát ra ánh sáng chói lọi, lạnh
lẽo màu trắng xanh.

Lại là Chương Tiểu Nhã.

- Tiểu Nhã, mấy ngày nay em làm sao thế? Tôi đã tìm em mấy

lần rồi, tại sao em không nói lấy một lời? ở nhà có khó khăn gì, cứ
nói ra tôi nghe, đừng hoa chân múa tay, nói năng lung tung để dọa
các bạn xung quanh mình thế, có được không?

Tiểu Nhã cúi đầu, không nói gì, lưng em gầy và trơ trọi.

- Em xem, giờ trong văn phòng chỉ có tôi và cô giáo của em thôi.

Em muốn nói gì cứ nói ra. Không nên bỏ lỡ tương lai của mình, đúng
không? Em không muốn sau này thi nghiên cứu sinh nữa à?

Tiểu Nhã nghe xong lời của thầy, người động đậy, đột nhiên quay

mặt lại, nhìn tôi.

- Cô Nguyệt Quang có mẹ không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.