HỌC VIỆN Y HỌC ĐÁNG SỢ - Trang 171

Chỉ là một câu nói đơn giản nhưng khiến tôi không thể kìm nén

được nữa, tất cả mọi cảm xúc đều được vỡ ra.

- Mình, mình bị dọa suýt chết đấy… - Tôi cúi đầu, nức nở khóc,

biết rõ rằng mình phải giữ bình tĩnh mới được, song nước mắt lại
cứ rơi không theo sự sai khiến, không thể lau hết được.

- A… - Bọn họ mấy người chưa bao giờ được thấy tôi khóc nên tỏ

ra rất ngạc nhiên. Mã Dập Thanh cúi người chủ động ngồi bên cạnh
tôi, vỗ nhẹ vào vai tôi.

- Lương Ngâm, đừng khóc nữa, cảnh sát đã bắt được tên thủ

phạm giết người rồi. Hắn ta sẽ không thể làm hại cậu được nữa.

- á? - Tôi sững người ngửng đầu lên - Hắn là người? Không,

không thể nào… Tớ nhìn thấy rõ hắn mà… không, hắn ta tại sao có
thể là người được? - Tôi nói có vẻ không được trôi chảy nữa.

- Hắn đương nhiên là người rồi, hơn nữa còn là một tên xấu xa!

Vương Tuyết Vi vung lên trời hai nắm đấm. Sau khi nhìn thấy

ánh mắt còn nghi ngờ của tôi, cô ấy dẹt môi xuống, quát rằng:

- Lương Ngâm, cậu bị dọa cho ngu người rồi à, không tin… không

tin cậu hỏi… anh ấy!

Theo hướng tay cô ấy chỉ, tôi phát hiện ra cảnh sát Lý Dật Phàm

đang đẩy cửa vào. Anh thấy tôi đang nhìn nên vừa gật đầu vừa cười:

- Em tỉnh dậy là ổn rồi. Thủ phạm đã bị bọn anh bắt đi, vụ án

này đã phá xong.

- Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?

Trong lòng tôi vẫn còn chưa tin đây là sự thật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.