HỌC VIỆN Y HỌC ĐÁNG SỢ - Trang 169

Đầu ngón tay tôi chuyển sang màu trắng. Tuy không biết hắn

ta làm tất cả mọi thứ thế nào nhưng tôi khẳng định chắc chắn là
hắn.

- Không hề có con ma nào giở trò, anh mới chính là hung thủ

giết người, đúng không?

Trong phút chốc cái đầu rối loạn của tôi chỉ choán đầy cái

thông tin vừa phát hiện ra. Tôi hoảng loạn dựa người vào tường định
chạy trốn.

- Xã Khiết… Tại sao em lại chết kiểu đó? Tại sao em lại đối xử

với anh như vậy?

Anh ta lẩm bẩm, điều nghe thấy chỉ là những khổ đau u uất

khiến người ta phải đau lòng. Tôi xoa trán một cách buồn bã. Cơ
thể anh ta dường như hóa dần thành từng giọt nước… rơi ở khắp
nơi…

- Uổng công anh từ trước tới nay… chỉ biết đợi em…

Từng giọt từng giọt một…

- Uổng công anh từ trước tới nay… chỉ nhắc tới em…

Bóng người ngày một mơ hồ…

- Uổng công anh từ trước tới nay… luôn chỉ muốn nói với em một

câu…

Sau cùng anh ta đã hóa thành những giọt nước trong mắt tôi, bay

lẫn vào trong gió…

Trước mắt một khoảng màu trắng, tôi ngửng đầu lên và ngất

lịm đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.