HỌC VIỆN Y HỌC ĐÁNG SỢ - Trang 187

Tiểu Phỉ không dám nghĩ thêm. Cô từ từ đưa ánh mắt về phía

giữa ao. Dưới ánh sáng mạnh mẽ, mặt nước chiếu lên chói mắt, ở
phía giữa dường như nổi lên một chiếc áo ngoài của phụ nữ. Một hơi
lạnh bốc lên từ gót chân, Tiểu Phỉ quay đầu lại, chạy nhanh về
phía chiếc xe, đạp hết sức, chỉ mong rời khỏi đây thật nhanh.

Hùng hục về luôn tới nhà, việc đầu tiên Tiểu Phỉ làm là xóa toàn

bộ “Tiên đĩa khóc ra máu” trong máy đi. Do quá đỗi sợ hãi, khi xóa cô
như bị mắc chứng hoang tưởng, cô làm sạch thùng rác tới mấy lần.
Làm xong tất cả, Tiểu Phỉ liếc nhìn chiếc máy in của mình, vẫn
cảm thấy không yên tâm. Cô không thể tiếp tục ở lại nhà được nữa,
ngay cả trang web đọc báo yêu thích nhất của mình cô cũng không
dám mở ra xem, sợ trong đó có chứa nguyên bản tập truyện.

Tại sao không bỏ qua cho chúng tôi? Chúng tôi không hề cố ý.

Trong lúc ngớ ngẩn, Tiểu Phỉ chạy ra khỏi cửa. Cô đi loạng choạng

trên đường, đâm vào mấy người và phải chịu chửi rủa mà cũng
không hay biết.

Quán đêm! “Bàn chuyện kì quái trong trường học”! Nhất định là

người chết đến trả thù bọn họ rồi!

Trong dòng người, Tiểu Phỉ giống như một người tàng hình

không được người khác chú ý. Tiếng ồn ào xung quanh không liên
quan gì tới cô. Cô giống như bị cách li vậy. Trong lúc nghẹn ngào,
Tiểu Phỉ đã đến bên một chiếc biển quảng cáo cực lớn. Mọi người đi
qua người cô, không một ai để ý tới cô cả.

Đó là tấm biển quảng cáo gì thế? Để chào đón thế vận hội, hay

là hội trợ triển lãm quốc tế? Tiểu Phỉ ngửng đầu, cố gắng nhìn.
Trong phút chốc, cơ thể cô như bị định hình, chỉ có thể nhìn chằm
chằm vào tấm biển quảng cáo. Cô kinh ngạc khi phát hiện ra rằng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.