HỌC VIỆN Y HỌC ĐÁNG SỢ - Trang 216

Cô ấy làm sao có thể gây án, làm sao có thể giết đi Trương Phượng -
người không hề có oán hận gì với cô ấy và tại sao lại ép cho Đặng
Mai đáng yêu kia bị điên.

Tim tôi loạn lên như tê liệt, khó có thể hiểu được. Tôi vẫn không

tin người giống thiên sứ như Tiết Luyến lại có thể nhuốm máu
tươi lên chính mình. Trong lòng như bị dao cắt, tôi nhìn cô ấy:

- Mình không tin là cậu làm, cậu không thể hành động một mình

được. Nói cho mình biết có phải cậu nhận tội thay người khác
không? Rốt cuộc cậu đang bao che cho ai?

- Đều là mình làm cả, tất cả đều do mình làm. Mình chẳng việc

gì phải nhận tội thay người khác, cũng chẳng việc gì phải chạy trốn
cả.

Trong mắt Tiết Luyến có một chút chế giễu. Tôi không hiểu

cô ấy đang chế giễu sự ngây thơ của tôi hay đang chế giễu chính
bản thân cô ấy.

- Nói linh tinh. Đêm đầu tiên mình gặp phải cái bóng trắng, cậu

đã đi tìm mình mà. Cái bóng đó chắc chắn không phải là cậu. Đêm
Tiểu Phượng chết, bọn mình đã ở cùng nhau trong phòng ngủ. Đêm
Đặng Mai điên, cậu ở một phòng ngủ khác… Tại sao cậu có thể nói
tất cả là do cậu làm được?

Tôi lắc đầu rất nhiều, không tin người bạn tốt của mình lại có

thể giết người bạn tốt của chính mình.

- Tiểu Phỉ, khi nào cậu mới lớn lên được, mới dùng tâm để nhìn

mọi thứ, mới dám chấp nhận sự thật - Tiết Luyến cười lớn, ánh lửa
nhuộm đỏ hai con ngươi cô - Cậu nhìn thấy bóng trắng, nghe thấy
bài hát là do mình đã sắp xếp từ trước. Chỉ có điều mình không
nghĩ cậu lại gan dạ như vậy, cậu biết có người sẽ nhảy lầu, cậu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.