HỌC VIỆN Y HỌC ĐÁNG SỢ - Trang 26

dần được phóng to ra, hơn nữa còn dần dần quay người trở lại
phía tôi.

Tiếng nước chảy ra từ vòi kêu ào ào một cách đơn điệu. Tôi như bị

đóng chặt lại trên nền căn phòng vệ sinh. Quả tim như được treo lên
bằng một sợi dây căng chặt đến nỗi đứt được ra, tôi chỉ có thể ngước
nhìn một cách đờ đẫn người phụ nữ trong gương.

Người phụ nữ đó sau cùng cũng đã quay người lại, nhưng tôi lại

không nhìn thấy mặt của cô ta. Mái tóc đen của cô che kín hết cả
mặt, chỉ có chiếc mũi cao phá vỡ làn tóc như cơn sóng ấy, khiến
tôi có thể mờ ảo nhìn thấy được hình dáng của đỉnh mũi.

Trên đỉnh mũi đó, thình lình có một cục thịt nát.

- Cô Nguyệt Quang, xin lỗi cô. Cám ơn cô! - Người phụ nữ trong

gương bất chợt nói với tôi, sau đó cong người cúi lạy tôi.

Rất giống với vài tiếng trước, Chương Tiểu Nhã đã cúi lạy tôi

như thế.

Về trực giác, tuy không thể nhìn ra mặt của cô ấy, nhưng tôi

đoán có tới tám, chín phần, cô ấy là mẹ của Tiểu Nhã.

Cô ấy cúi đầu thẳng về hướng tôi, nhìn cảnh đó, cái đầu phủ

đầy tóc dài dường như sắp đâm ra từ trong kính, đè lên đầu tôi.
Tôi không còn cách nào tự kiềm chế được nữa đành phát ra một
tiếng thét kinh hoàng, sau đó mất đi ý thức.

Khi tỉnh lại, mẹ tôi đang ôm lấy tôi, vừa gọi tên tôi vừa khóc.

Nhìn thấy tôi tỉnh dậy, mẹ liền ngồi phệt xuống lớp gạch bông
trong phòng vệ sinh, liên mồm nói:

- Dọa chết mẹ rồi, con dọa chết mẹ rồi đấy, cái con này, con

nhìn thấy gì hả, hay là gặp phải cái gì, nói mẹ nghe xem nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.