HỌC VIỆN Y HỌC ĐÁNG SỢ - Trang 78

III

Đợi sau khi ý thức được trở lại, vị trí mà tôi ngã xuống ban nãy đã

từ phòng rửa tay sang một buồng vệ sinh nhỏ. Cách cấu tạo của
phòng vệ sinh nữ của Học viện là từng ô đơn riêng biệt, bên trong có
một chiếc bồn tự hoại.

Đầu đau như muốn nứt ra, tôi đứng lên muốn đi ra khỏi,

nhưng lại phát hiện ra buồng vệ sinh đó bị đóng kín. Phía trên của
cánh cửa chạm vào trần nhà, chỉ có riêng chỗ sát với mặt đất còn
khoảng trống 20 centimét. Nhưng một lỗ hổng nhỏ như thế không
thể đủ cho một người trưởng thành bò qua.

Không gian trong buồng vệ sinh này vô cùng nhỏ hẹp, khiến

người ta có cảm giác tắc thở. Không dám tưởng tượng rằng mình sẽ
bị nhốt cho đến chết ở nơi đây, tôi đập mạnh vào cánh cửa, hét
thật to:

- Cứu với! ở đây có người, mở cửa ra!

Loáng thoáng, từ chỗ cửa nối giữa phòng rửa tay và phòng vệ

sinh có truyền đến tiếng mở cửa, như có người bước vào. Tôi vui
đến phát điên, cất tiếng gọi gấp:

- ở đây! Tôi ở đây!

Xung quanh một màu đen kịt, tôi nghe thấy tiếng bước chân của

người đó đi về phía buồng vệ sinh tôi đang đứng, bước chân đặc biệt
nặng nề. Đột nhiên, đầu tôi căng lên. Nếu có người đến cứu tôi
thì tại sao người ta không bật đèn? Tại sao không trả lời lại tôi?

Bước vào không phải là người! Là do tôi gọi nó tới!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.