HỎI ÁNG MÂY CHIỀU - Trang 134

con gái của cha mẹ người nào cũng sáng giá quá. Thành thử khi ra ngoài,
so sánh, con thấy cô nào cũng kém mấy cô em con. Thôi thì để bao giờ ba
mẹ tống họ đi cả, lúc đó con mới tính.
Phương Bình từ phía sau bước ra. Như á Thi, nàng đang chuẩn bị đầy đủ
cho vai trò phù dâu của mình. á Thi sẽ là phù rể, còn Phương Hùng được
cắt cử ở vai tổng điều hành. Phương Bình vừa ra đến phòng ăn đã nói:
- Chị Trúc ơi, em thấy là chiếc áo phù dâu của em hơi ngắn đấy, chị thấy
em có cần đem đi sửa một chút không?
Bà Minh Hà nhìn con gái cười.
- Ồ, Phương Bình. Lúc cử hành lễ cưới, ai ai người ta cũng lo ngắm cô dâu,
chứ có ai ngắm con đâu mà sợ dài hay ngắn?
Phương Hùng chen vào.
- Vả lại em đã là hoa có chủ rồi. Mặc đẹp quá lôi cuốn người khác, không
sợ có người ghen sao?
Phương Bình cười to.
- Ồ, anh lầm rồi đấy. Em đang muốn nhiều người chú ý đây.
- Tại sao vậy?
Phương Bình cười.
- Vì càng nhiều bạn trai càng tốt. Phải có nhiều bạn trai để cái ông á Thi
này thấy mình quan trọng mới không dám khinh thường mình. Chớ bằng
không ông không biết tưởng bở là mình sinh ra chỉ để làm vợ Ổng.
Rồi Phương Bình thở dài.
- Mới quen có một người là lấy chồng ngay thật chẳng hồi hộp căng thẳng
chút nào cả.
Phương Trúc cười nói.
- Em định ám chỉ chị phải không?
Phương Bình choàng tay ôm chị nói.
- Ai dám làm chuyện đó. Em cũng không muốn chị lấy chồng chút nào. Chị
đi rồi buồn lắm. Nhưng mà bây giờ, chị phụ em một chút nào. Cài nút dùm
cho em đi. Mấy ông thiết kế mẫu quần áo thật lắm chuyện, hết bày kiểu này
đến kiểu khác. Nút cài đằng trước phải gọn hơn không. Bày đặt cài cả sau
lưng. Làm như tay người nào cũng là tay vượn vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.