HỎI ÁNG MÂY CHIỀU - Trang 136

Rồi hai chị em nhìn nhau, cùng cười. Chỉ vì cả hai cùng biết một điều là:
lời nói và ước muốn thầm kín không bao giờ đi đôi nhau. Nói là một
chuyện, nhưng sự mong mỏi là một chuyện khác.
Cửa xịch mở. Phi Hoàn! Phương Bình nhướng mày với Phương Trúc như
hãnh diện với cái đoán đúng của mình, nhưng trong lòng lại thất vọng.
Phương Bình nghĩ, người ta đã cưới vợ những ba lần. Tâm hồn, tình cảm
đương nhiên phải chai đá hơn vậy mà vẫn nhiệt tình, săn đón. Nửa khuya
điện thoại. Sáng sớm là mò đến để gặp gỡ. Còn á Thi, chưa có gì mà tình
cảm đã nhợt nhạt, không một chút ga lăng, yêu quý. Được rồi, bao giờ Thi
đến sẽ biết. Ta không bỏ qua chuyện này đâu.
Phi Hoàn bước vào cửa, sắc mặt không tươi, đôi mắt thâm quầng. Chàng có
vẻ có thật nhiều tâm sự. Chưa kịp nói lời chào hỏi xã giao, Phi Hoàn đã đi
thẳng vấn đề ngay.
- Phương Trúc, anh đến đón em đây. Ta ra ngoài anh có chuyện muốn nói
với em.
Phương Bình tròn mắt.
- Lạ thế, đến mãi bây giờ mà mấy người nói vẫn chưa hết chuyện à?
Bà Minh Hà nhìn sắc mặt của Phi Hoàn, bà cũng thấy lo lắng.
- Sao thế? Hình như suốt đêm qua con cũng không ngủ?
Phi Hoàn vội né tránh.
- Dạ cũng không có gì. Chỉ tại nhức đầu quá không ngủ được.
ông Túy Sơn nhắc chừng.
- Phải cẩn thận và lưu ý sức khỏe. Mấy hôm rày có dịch cảm cúm. Có bận
rộn thế nào cũng phải uống thuốc ngừa, bằng không... lễ cưới cũng sắp đến
nơi.
- Vâng con biết.
Bà Minh Hà dặn dò thêm.
- Có đi đâu thì đi, nhưng nhớ phải về sớm. Phương Trúc, cái bó hoa cầm
tay, con muốn đặt hàng ở đâu? Ở Lan Viên nhé? Nếu con không có ý kiến
gì, thì mẹ giúp con chuyện đó chọ Ở đấy toàn là hoa tươi cả. Con muốn thứ
gì. Hoa hồng? Hay là đủ thứ?
Phương Trúc quay qua hỏi ý kiến Phi Hoàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.