HỎI ÁNG MÂY CHIỀU - Trang 9

Ban nãy Phi Hoàn đã trông thấy Phương Bình, cô bé có khuôn mặt tròn, có
ánh mắt thật vui, hồn nhiên, đầy tuổi xuân, với một cơ thể khỏe mạnh và
nói năng hoạt bát. Phi Hoàn đã quyết định giùm cho á Thi, chọn cô em gái
vậy. Không biết cô ấy có đẹp như á Thi nghĩ không? Phương Bình quả
không xuất sắc lắm, nhưng lại dễ thương. Rồi bây giờ Phi Hoàn lại thấy
Phương Trúc, chưa bao giờ Phi Hoàn lại thấy một cô gái nào có ánh mắt
giống như Phương Trúc, cái ánh mắt nhìn người, vừa tò mò, vừa soi mói.
Phi Hoàn chợt cảm thấy mình giống như con hổ trong chuồng đang bị đánh
giá. Chính cái nhìn của Phương Trúc đã làm cho Phi Hoàn bối rối, chàng
nghĩ Phương Trúc không đẹp hơn cô em. Nàng có thân hình mảnh mai quá,
mắt lại to, không cân xứng lắm với khuôn mặt, nhưng mà cái làn da trắng
kia, cái thái độ lặng lẽ và đôi mắt hồ thu dễ khiến người đối diện sao động,
bối rối.
- Nào... nào lại đây.
Phương Bình lên tiếng và kéo Phương Trúc về phía ghế đối diện với Phi
Hoàn, đẩy nàng ngồi xuống, rồi rồi nhìn Phi Hoàn cười, nói:
- Rồi, bắt đầu kể đi anh.
Phi Hoàn gần như ngạc nhiên, nhìn hai chị em.
- Kể chuyện gì?
- Thì kể chuyện giết cọp đó.
Phi Hoàn vừa nhìn Phương Bình vừa nói:
- Cô chưa chán à? Tôi thì kể mãi, nên chán quá! Lần nào gặp bạn bè họ đều
bắt tôi kể lại chuyện giết cọp.
Phương Bình kém vui nói:
- Nhưng chị Phương Trúc chưa nghe mà. Anh kể đi, lúc đó anh có bao
nhiêu con chó săn lận?
Phi Hoàn bị trúng kế của Phương Bình nên nói:
- Tôi mang theo sáu con. Sáu con chó đều to lớn, lại rất hung dữ. Có một
lần chúng đã cắn chết một con rắn thật to, nặng đến mười mấy ký.
Phi Hoàn ngưng kể, chàng bưng ly nước lên, có vẻ suy nghĩ. Nhưng hình
ảnh ở khu rừng già bên Ấn Độ ngày nào thật xa vời, ở đấy có thú dữ, có rắn
độc, có những người dân đen nghèo khổ đói cơm... Phi Hoàn nhìn llên, bắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.