HỘI CHỢ PHÙ HOA - Trang 930

sinh nhật hoặc ngày thành hôn của hoàng gia, nhân dân địa phương đến
xem, ai cũng trầm trồ khen ngợi. Từ kháp các tỉnh, tỉnh xa nhất chỉ cách
Pumpernickel khoảng gần mười dặm… từ tỉnh Bolkum nằm trên miền biên
giới phía tây, ngạo nghễ nhìn sang nước Phổ, từ tỉnh Growitz, ngăn cách
với địa phận thuộc quyền quốc vương Potzenthal bởi con sông Pump (tại
tỉnh này quốc vương có một tòa lâu đài riêng dùng để nghỉ ngơi khi ngài
ngự đi săn), nhân dân bận áo chẽn màu đỏ, đầu đội mũ nhung, hoặc mũ
vành ba góc, miệng ngậm tẩu thuốc phì phèo lũ lượt kéo nhau từng đoàn từ
những thôn xóm làng mạc rải rác giữa ba thị trấn lớn trong nước và nằm
dọc theo dòng sông Pump đổ về kinh đô, chen lấn nhau trong lâu đài của
hoàng gia để thưởng thức những cuộc vui tổ chức trong ngày hội. Những
dịp ấy, rạp hát mở cửa cho xem không mất tiền; những máy phun nước của
Monblaisir tiên sinh được dịp thi thố tài năng (cũng may mà lại có đông
người xem, vì nếu chỉ có một mình thì mới nhìn cũng đủ chết khiếp)… rồi
vô khối những thầy lang đến rao hàng, đoàn xiếc cưỡi ngựa đến trổ tài (ai
cũng còn nhớ có lần ngài quận công chết mê chết mệt vì một chị đào hát
tên là chị Vivandiere xinh xinh

[117]

Nghe nói chị này là một tay gián điệp

hoạt động cho nước Pháp). Dân chúng được phép thả cửa vào thăm các
gian phòng trong tòa lâu đài mông mênh của hoàng gia. họ tha hồ mà trầm
trồ khen ngợi cái sàn nhà nhẵn thín trơn tuột, những bức thảm thêu và
những chiếc ống nhổ đặt trước cửa bao nhiêu là gian phòng nhiều không
đếm xuể. Có cả một gian phòng đặc biệt do ngài Aurelius Victor XV tự tay
vẽ kiểu – ngài vốn là một vương công ưa hành lạc có phần hơi quá độ –
người ta kể chuyện với tôi rằng gian phòng này là một công trình tuyệt tác
kỳ diệu để phục vụ cho sự khoái lạc hào hoa. Trên tường toàn những tranh
vẽ về sinh hoạt của Bacchus và Ariadne

[118]

tình tự với nhau, trong phòng

đặt những cần trục đặc biệt có thể nhấc bàn ăn đưa ra ngoài, hoặc mang từ
ngoài vào, như vậy người ngồi dự tiệc được tự nhiên không cần đến đầy tớ
hầu hạ. Sau khi Victor Aurelius XV chết đi, bà vợ góa là công chúa
Bacbara giữ quyền nhiếp chính trong thời gian con trai chưa đến tuổi
trưởng thành. Bà là một người tính tình khắc khổ và mộ đạo, thấy chồng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.