HỘI CHỢ PHÙ HOA - Trang 130

xà-ích đánh xe ngựa thuê chở chúng em đến cái quán chỗ xe đỗ, phần lớn
ngày hôm nay, tuy đi xe mà em phải ngồi ngoài trời.

Mới sáng tinh mơ, mụ làm công đã đánh thức em dậy; đến cái quán, em

được vào ngồi trong xe. Nhưng khi xe chạy đến một chỗ gọi là Leakington,
thì trời bắt đầu mưa to, chị có thể tin được không?… Em bị bắt buộc ra
ngồi ngoài trời, bởi vì cụ Pitt cũng là chủ xe, và lúc ấy có một hành khách
đi Mudbury muốn vào ngồi trong xe; thế là em phải ngồi ngoài trời mưa,
may quá, một chàng trẻ tuổi học ở Cambridge đại học đường có đem theo
mấy tấm áo choàng, anh ta thương tình lấy một cái che cho em.

Chàng trẻ tuổi sang trọng này và người hầu hình như biết rõ vụ Pitt thì

phải; họ thi nhau mà giễu cợt lão. Họ đồng ý với nhau đặt tên cho lão là
“lão vắt cổ chày ra nước” nghĩa là hà tiện, bủn xỉn quá lắm. Họ nói
chuyện rằng không bao giờ lão cho ai tiền (em vốn ghét cái tính bần tiện
ấy); chàng trẻ tuổi sang trọng ấy còn bảo em rằng sở dĩ trong khoảng hai
chặng đường cuối cùng xe đi rất chậm, là vì có cụ Pitt ngồi cạnh bác xà
ích, mà đôi ngựa kéo xe trong đoạn đường này lại là của cụ. Anh sinh viên
trẻ tuổi nói: lúc nào tôi cầm cương anh có muốn tôi quất vài roi cho nó
chóng đến Squashmore không? Bác xà ích đáp: “cậu Jack ạ, cậu cứ quất
cẩn thận cho tôi”. Em hiểu ý nghĩa của câu nói; và biết cậu Jack định cầm
cương ngựa để trả thù lão, em cũng cười.

Thế cũng có một cái xe đóng hai cặp ngựa rất đẹp chờ chúng em ở

Mudbury, cách trại Crawley Bà chúa bốn dặm. Chúng em bắt đầu đi vào
trong phạm vi khu vườn riêng của lão nam tước. Một con đường rộng thênh
thang rất đẹp cách tòa nhà chính đến một dặm. Người đàn bà ở căn nhà
cạnh cổng lớn vội vái chào chúng em lia lịa (mé trên những cột trụ ở cổng
có tạc hình một con rắn và một con chim bồ câu, đỡ chiếc huy hiệu riêng
của gia đình Crawley) đoạn mở tung hai cánh cổng sắt cũ có chạm trổ ra,
trông giống như những cánh cổng ở cái chỗ Chiswick khốn kiếp. Cụ Pitt
bảo em: “Con đường lớn này dài một dặm. Cây trồng ở đây trị giá có tới
sáu ngàn đồng bạc gỗ. Cũng là một món tiền đấy chứ?”. Lão nói “đường
lớn” là “đàng nớn” và “món tiền” là “món tờn”, buồn cười quá. Lão cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.