HỘI CHỢ PHÙ HOA - Trang 208

Ông Quill đáp:
- Không có tiền thì xong thế nào được. Ông George Osborne thưa ông,

ông nghĩ thế ạ?

George hối hả tống vội nắm giấy bạc vào hai túi; tối hôm ấy gặp Dobbin

ở câu lạc bộ nhà binh, anh ta trả ngay năm mươi đồng bảng tiền nợ.

Cũng tối hôm ấy, Amelia viết cho George một lá thư dài, lời lẽ âu yếm

nhất. Tâm hồn cô tràn trề những tình cảm êm dịu, song cô vẫn cứ linh cảm
thấy có điều gì bất trắc. Cô tự hỏi tại sao ông Osborne nhìn mình lạnh lùng
như thế. Hay là giữa ông và ba cô có điều gì xích mích với nhau? Ông bố
đáng thương của cô từ khu City về nhà, dáng điệu quá buồn bã, làm cho cả
nhà ai cũng lo lắng cho ông… Tóm lại, suốt bốn trang thư toàn những yêu
đương, lo lắng, hy vọng và phấp phỏng. George vừa đọc thư vừa nói: –
Emmy bé bỏng đáng thương của anh… Emmy thân mến của anh. Nàng yêu
tôi biết bao? Ôi, trời, mấy cốc rượu pha ấy làm cho mình nhức đầu khiếp
quá!

Cô Emmy bé bỏng quả đáng thương thật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.