HỘI CHỢ PHÙ HOA - Trang 405

tại những phòng vật tư khác. Ở thành phố Luân-đơn này, đố có việc gì thoát
khỏi tai mắt bọn luật sư và đám thư ký của họ. Bọn này soi mói biết hết
mọi chuyện; và họ chỉ ngồi có một chỗ mà ngầm thống trị cả thành phố.

Có lẽ khi bước chân vào phòng giấy của ông Higgs, George hy vọng

thấy ông này được ủy quyền trao cho mình lá thư hòa giải của cha. Cũng có
lẽ anh ta làm ra cái vẻ lạnh lùng, khinh khỉnh ấy cốt để tỏ ra mình không
cần gì, mình đã quyết định rồi. Nhưng đáp lại thái độ hung hăng của
George, viên luật sư tỏ ra thản nhiên, mặt cứ lạnh như tiền, làm cho cử chỉ
khệnh khạng của anh chàng trở thành lố bịch. Anh chàng đại úy bước vào
thấy ông Higgs đang bận viết gì trên một tờ giấy. Lão nói:

- Mời ông ngồi chơi để một lát; tôi sẽ tiếp ông ngay.
Phiền ông Poe mang sổ chi lại đây hộ.
Đoạn lão lại cúi xuống hí hoáy viết tiếp. Ông Poe đi lấy sổ chi tiền mang

lại; lão tính tiền chiết khấu của số hai nghìn đồng rồi hỏi xem đại úy
Osborne muốn rút món này ra bằng ngân phiếu hay muốn chuyển khoản để
mua tín phiếu. Lão thản nhiên tiếp:

- Hiện vắng mặt một người làm chứng trong chúc thư của bà Osborne đã

quá cố, nhưng khách hàng của tôi muốn thanh toán công việc càng sớm
càng tốt, nên bằng lòng thỏa mãn yêu cầu của ông ngay.

Viên đại úy bực mình lắm, đáp:
- Ông cho tôi một tờ ngân phiếu.

Thấy lão luật sư ghi rõ cả số tiền lẻ: George nói ngay:
- Vứt quách chỗ xu hào lẻ ấy đi, không cần.
Thấy cử chỉ hào hùng của mình làm cho lão thầy kiện già ngượng đỏ

mặt, George khoái trí lắm; anh ta đút tấm ngân phiếu vào túi, hiên ngang
bước ra khỏi phòng giấy:

Ông Higgs bảo ông Poe:
- Chỉ hai năm nữa, thằng này sẽ vào nhà đá.
- Ngài xem liệu cụ Osborne có nghĩ lại không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.