HỘI CHỢ PHÙ HOA - Trang 447

trĩnh, mịn màng trắng làm sao? Thật hiền hậu thùy mị và lẻ loi làm sao!
Vậy mà sao ta quá ích kỷ, tàn nhẫn, bội bạc?”.

Anh ta đến bên giường nhìn vợ ngủ, lòng tràn đầy hối hận, lương tâm

day dứt. “Một kẻ tồi tệ như mình sao dám nghĩ đến việc cầu nguyện cho
con người trong sạch như Amelia? Cầu Chúa ban phúc lành cho nàng”.
George đến bên cạnh giường, nhìn vào bàn tay bé nhỏ mịn màng, bàn tay
cũng như đang ngủ say. Và anh lặng lẽ cúi xuống bộ mặt hiền hậu tai tái
ngả trên tấm gối.

Hai cánh tay xinh đẹp giơ lên vòng lấy cổ George:
- George, em còn thức đấy.
Người con gái đáng thương vừa nói vừa thổn thức, trái tim nhỏ bé đang

kề sát ngực George như muốn vỡ ra. Thì ra cô vẫn thức; đáng thương quá,
nhưng thức làm gì? Vừa lúc ấy, từ chỗ tập trung quân, tiếng kèn đồng bắt
đầu lanh lảnh vang lên bay lan ra khắp tỉnh. Và cả thành phố choàng thức
dậy giữa những tiếng trống của đoàn quân nhạc bộ binh và tiếng kèn hơi
kêu rin rít của đoàn quân xứ Scotchland.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.