HỘI CHỢ PHÙ HOA - Trang 488

- Ví như… ví như quân địch tới thì tôi giúp đỡ gì được cho cô ấy!…

Chúng không giết đàn bà con gái, nhưng thằng hầu của tôi bảo rằng chúng
thề không để cho một người đàn ông nào sống sót… bọn hèn mạt!

- Khủng khiếp nhỉ?

Rebecca giả vờ kêu lên; thấy anh chàng hoảng hốt, cô ta thú lắm. Joe lại

nói:

- Vả lại, tôi không có ý định bỏ mặc cô ấy. Nhất định thế. Tôi vẫn dành

một ghế trong xe tôi cho Amelia và có cả một ghế cho cô nữa, Rebecca ạ,
nếu cô cũng đi, và nếu chúng ta tìm được ngựa.Anh ta thở dài…

Rebecca đáp:

- Em có một cặp ngựa đang muốn bán đây.
Joe nghe nói mà muốn ôm chầm ngay lấy cô ta. Anh chàng kêu lên.
- Isidor, lấy xe ra; mua được ngựa rồi… mua được rồi.

Rebecca đáp:
- Ngựa của em chưa đóng xe bao giờ. Anh mà bắt càng xe vào thì con

Bullfinch nó đá gẫy tan xe ra mất.

Joe vội hỏi:

- Thế nó có chịu cho cưỡi không?
- Nếu cưỡi, thì nó ngoan như con cừu, mà chạy nhanh như thỏ.
Joe lại hỏi:

- Nặng như tôi, cưỡi được chứ?
Anh chàng đã tưởng tượng ngay cảnh mình ngồi trên yên ngựa, quên

khuấy mất cô gái đáng thương rồi. Ai đang khao khát có ngựa để đi trốn mà
cưỡng lại điều cám dỗ này cho được?

Rebecca không đáp, mời anh chàng vào trong phòng để mà cả cho ngã

giá. Anh ta nín thở bước theo. Trong đời Joe, chưa lần nào chỉ trong nửa
đống đồng hồ mà anh ta mất một món tiền lớn đến như vậy. Rebecca thấy
Joe đang khao khát ngựa, mà ngựa lại hiếm, nên hiểu rõ giá trị những con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.