HỘI CHỢ PHÙ HOA - Trang 775

đành buộc lòng tuân theo. Nói cho đúng thì Becky thấy chồng lại săn sóc
đến mình như vậy cũng không phải là khó chịu lắm. Chồng thì luôn luôn
cau có nhưng cô ta tuyệt nhiên không. Dầu có khách hay không, bao giờ
Becky cũng tươi tỉnh, săn sóc chồng thật chu đáo. Hai vợ chồng sống lại
thời kỳ trăng mật năm xưa; lại vui vẻ săn đón, hết sức làm vui lòng nhau,
và hoàn toàn tin cậy nhau như ngày trước. Cô ta bảo chồng: “Có anh cùng
ngồi xe đi chơi thích bằng mấy phải ngồi với mụ Briggs ngớ ngẩn! Anh
Rawdon yêu quý ơi, chúng mình đi chơi với nhau luôn nhé. Giá vợ chồng
mình có thêm ít tiền thì thật là hạnh phúc thần tiên, nhỉ”.

Ăn xong, anh chồng ngả lưng thiu thiu ngủ trên ghế bành, anh ta không

nhìn thấy mặt vợ đang ngồi đối diện với mình; bộ mặt sao mà ngơ ngác,
mệt mỏi và dữ tợn. Nhưng tỉnh dậy, lập tức anh ta thấy ngay bộ mặt ấy tươi
như hoa, vui vẻ ghé xuống hôn vào má mình. Anh chồng lấy làm ngạc
nhiên sao mình lại có thể nghi ngờ vợ được. Không, anh ta chưa bao giờ
nghi ngờ vợ. Những sự hiểu lầm, những ý thức ngờ vực khi trước chẳng
qua cũng chỉ là chuyện ghen tuông bóng gió. Vợ anh ta vẫn quý chồng lắm,
xưa nay bao giờ cũng quý chồng như vậy. Còn về chuyện được chú ý trong
khi giao thiệp với bên ngoài, thì đâu phải là tại Becky? Trời sinh ra vợ anh
ta để được mọi người chú ý. Thử xem có người đàn bà nào hát hay, nói
chuyện giỏi bằng Becky? Rawdon nghĩ thầm: “Ước gì vợ mình quý con trai
một tý thì thật là hoàn toàn”. Nhưng hai mẹ con không thể sao gần nhau
được.

Đang khi đầu óc Rawdon rối tung lên vì những ý nghĩ ấy, thì xảy ra câu

chuyện vừa kể ở chương trên. Anh chàng trung tá bất hạnh thế là bị giam
một chỗ, không về nhà được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.