HỘI CHỢ PHÙ HOA - Trang 882

luôn. Cô Osborne ở khu phố Russell cũng có lại thăm; cô ta đi một chiếc xe
ngựa thật đồ sộ, có đính huy hiệu sáng quắc. Thiên hạ đồn rầm lên rằng Joe
giàu lắm. Ông Osborne tỏ ý không phản đối việc thằng Georgy sẽ thừa
hưởng cả gia tài của ông nội và gia tài của bác nó. Ông bảo: “Mẹ kiếp, tao
sẽ gây dựng cho nó đến nơi đến chốn. Tao phải nhìn thấy nó thành ông nghị
sĩ rồi mới chịu chết. Osborne, con có thể đến thăm mẹ nó một tý cũng
được; tao không nhìn mặt nó thì đã đành”. Emmy cũng muốn gặp mặt chị
chồng luôn, vì có dịp gần gũi con trai hơn. Từ nay trở đi, thằng bé được
phép đến thăm mẹ nhiều hơn trước. Mỗi tuần lễ, nó ăn cơm ở phố Gillespie
một hai lần; về đây nó cũng quát tháo người làm, hạch sách tất cả mọi
người y như ở khu phố Russell.

Riêng đối với thiếu tá Dobbin, thằng bé bao giờ cũng tỏ thái độ kính nể;

có mặt Dobbin, cử chỉ của nó cũng bớt phần rạng rỡ. Nó cũng thông minh,
biết nể mặt viên thiếu tá. Nó rất phục Dobbin, vì anh ta tính tình giản dị,
hiểu rộng biết nhiều, lại vui tính và bao giờ cũng tỏ ra tôn trọng sự thật và
sự công bằng. Từ bé đến giờ nó chưa gặp người nào như Dobbin, tự nhiên
nó thấy mến anh chàng. Thằng bé cứ luôn luôn quấn quít lấy người cha đỡ
đầu. Nó thích nhất được đi chơi với Dobbin ở công viên, được nghe anh ta
nói chuyện. William nói với Georgy những chuyện về cha nó, về Ấn Độ, về
trận Waterloo, về tất cả mọi thứ, nhưng không bao giờ nói chuyện về mình.
Mỗi khi Georgy tỏ ra xấc xược hoặc tự cao quá đáng, Dobbin hay lấy lời lẽ
khôi hài giễu cợt; Amelia thường cho như thế là anh ta tàn nhẫn với con trai
mình. Một lần Dobbin đưa thằng Georgy đi xem hát, thằng bé nhất định
không chịu ngồi ghế hạng nhì, vì cho rằng chỗ ngồi ấy không xứng đáng;
Dobbin bèn dẫn nó vào ngồi ghế lô, để nó ngồi đó rồi quay ra ngồi ghế
hạng nhì một mình. Chưa được một lúc lâu, anh ta thấy có người khoác vào
cánh tay, và một bàn tay bé nhỏ đeo găng bằng da dê thuộc nắm chặt lấy
tay mình; thằng Georgy đã thấy cử chỉ của mình là vô lý; nó bỏ hàng ghế
“lô” xuống ngồi hạng ghế tầm thường vậy. Thấy thằng bé kênh kiệu biết
hối hận, Dobbin mỉm cười vui vẻ. Anh ta rất quý thằng bé cũng như anh ta
quý bất cứ thứ gì thuộc về Amelia. Lúc về nhà, nghe kể lại chuyện thằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.