HỒI KÝ ALEX FERGUSON - Trang 201

Cũng có thể vận dụng tâm lý để kiểm soát các cầu thủ. Với một hành vi sai

trái bạn có thể thấy được gì đó trong mắt họ trong một khoảnh khắc. Bạn đã từng
trải qua thời trẻ, vì vậy hãy đặt mình vào vị trí của họ. Bạn phạm sai lầm, bạn chờ
đợi bị trừng phạt, bạn nghĩ “Ông ấy sẽ nói gì?” hay “Ba mình sẽ nói gì đây?”
Mục tiêu là tạo ra tác động lớn nhất có thể. Chuyện gì đã gây ảnh hưởng sâu sắc
nhất tới tôi khi tôi còn trẻ?

Lợi thế của một huấn luyện viên trưởng là ông ta biết cầu thủ nào cũng

muốn được chơi bóng. Cơ bản mà nói thì tất cả bọn họ đều muốn được thi đấu,
nên khi bạn cướp đi niềm vui đó, bạn như đang lấy đi cuộc sống của họ vậy. Điều
này trở thành một vũ khí tối thượng của người HLV, là sức mạnh cao cấp nhất mà
ông ta tùy nghi sử dụng.

Trong vụ việc với Frank McGarvey tại St Mirren, tôi đã kiên quyết nói với

cậu ta, “Cậu sẽ không bao giờ được thi đấu nữa.” Cậu ta tin điều đó, trong suốt ba
tuần liền. Frank cuối cùng đã nài nỉ tôi cho cậu ấy một cơ hội. Trong đầu cậu ấy,
tất cả quyền lực đều thuộc về tôi. Sự tự do của bản hợp đồng không phải là thực
tế khi đó.

Người ta không ngừng nói về những trò tâm lý của tôi. Mỗi khi tôi có một

lời phát biểu nào đó, hàng tá nhà phân tích sẽ tìm xem có ẩn ý nào không, trong
khi cỡ 98 phần trăm những điều tôi nói chẳng có hàm ý gì cả. Nhưng áp lực tâm
lý luôn có vị trí của nó. Thậm chí cả sự mê tín cũng thế, vì mọi người đều có một
sự mê tín nào đó.

Một người phụ nữ nói với tôi tại cuộc đua ở Haydock vào một ngày năm

2010, “Tôi thấy ông trên truyền hình và trông ông có vẻ rất nghiêm túc, nhưng ở
đây ông lại cười nói và rất thoải mái.”

Tôi nói với cô ấy, “À, cô không muốn tôi nghiêm túc trong công việc ư?

Công việc của tôi đòi hỏi sự tập trung. Mọi thứ tôi suy nghĩ là làm sao để có lợi
cho các cầu thủ. Tôi không thể phạm sai lầm. (Khi huấn luyện) Tôi không ghi
chú, tôi không tin vào các đoạn video làm bằng chứng, và tôi phải đúng. Đó là
một công việc rất căng thẳng và tôi không muốn phạm phải sai lầm.”

Tôi đã từng phạm nhiều sai lầm, dĩ nhiên. Trong trận bán kết Champions

League gặp Borussia Dortmund, tôi cứ nghĩ rằng Peter Schmeichel đã phạm sai
lầm trong bàn thua. Khi đó tôi không đeo kính trong các trận đấu. Peter nói, “Trái
bóng bị đổi hướng.”

“Mẹ kiếp, đổi hướng cái quái gì,” tôi hét lớn. “Chẳng có đổi hướng nào

cả...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.