HỒI KÝ ALEX FERGUSON - Trang 203

đến Old Trafford, một ví dụ là Sunderland của Steve Bruce, đội bóng không hề tỏ
ra bối rối trên sân của chúng tôi.

Quá trình làm việc lâu dài của tôi cho phép tôi sau này miễn nhiễm với

những tiếng huýt sáo và những suy đoán thường sẽ vây xung quanh những huấn
luyện viên sau ba trận thất bại liên tiếp. Thành công giúp tôi chống lại sự kết tội
của giới truyền thông. Bạn có thể thấy điều đó ở các câu lạc bộ khác nhưng
không phải với tôi. Điều đó cho tôi sức mạnh trong phòng thay đồ, rồi những lợi
ích này tự động được chuyển sang các cầu thủ. Huấn luyện viên không bị đuổi thì
các cầu thủ cũng vậy. Các huấn luyện viên khác và nhân viên hỗ trợ sẽ không
phải ra đi vì huấn luyện viên trưởng sẽ ở lại. Ở đây chúng tôi có sự ổn định, tính
tiếp nối, những thứ vô cùng hiếm thấy trong bóng đá hiện đại. Khi lâm vào một
giai đoạn thi đấu kém hay tồi tệ, MU không sợ hãi. Chúng tôi hẳn nhiên không
thích thú điều này, nhưng chúng tôi không sợ hãi.

Tôi cũng thích thú với ý nghĩ rằng chúng tôi ý thức được tinh thần của trò

chơi này - bóng đá. Vào một buổi tối từ hồi những năm 1990 Johan Cruyff nói
với tôi, “Anh sẽ không bao giờ giành được cúp châu Âu.”

“Tại sao?”
“Vì anh không chơi bài lừa và anh không mua các trọng tài.”
Tôi bèn nói với ông ta, “À nếu đó là kết cục của tôi, tôi sẽ nhận lấy nó.”
Một chút cứng rắn rất cần trong bóng đá chuyên nghiệp và tôi đã học được

điều đó từ rất sớm. Chẳng hạn như câu chuyện với Dave Mackay - tôi từng đối
đầu với ông ta khi tôi mới 16 tuổi. Vào thời điểm đó tôi chơi cho Queen’s Park và
chơi ở đội dự bị. Dave vừa trở lại sau một chấn thương gãy ngón chân và cũng
phải đá cho đội dự bị của Hearts, CLB đang có một đội hình mạnh trong thời kỳ
đó.

Tôi chơi ở vị trí trung phong còn ông ta chơi ở cánh phải. Tôi nhìn ông ta:

một người to lớn, khuôn ngực vạm vỡ. Ngay trong lần đầu tiên tôi nhận bóng,
Dave đã đốn tôi thẳng cánh - mà đó chỉ là một trận đấu giữa các đội hình dự bị
thôi nhé!

“Không thể chấp nhận thứ này!” tôi tự nhủ.
Và thế là trong pha bóng kế tiếp mà chúng tôi chạm trán nhau, tôi đã tông

thẳng vào ông ta.

Dave nhìn tôi lạnh lùng và nói, “Cậu có muốn chơi hết trận này không?”
“Lúc nãy chính anh đã chơi tôi,” tôi lắp bắp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.