HỒI KÝ ALEX FERGUSON - Trang 36

Ngoài điều đó ra thì còn gì khác khiến tôi lần đầu có ý định nghỉ hưu? Cái

đêm kì diệu ở Barcelona khi tôi đạt đến đỉnh cao sự nghiệp luôn có một ý nghĩa
đặc biệt. Trước đó, đội bóng của tôi luôn bị loại sớm ở Cúp châu Âu và tôi luôn
phải theo đuổi thứ hào quang đỉnh cao đó. Một khi bạn đạt được hoài bão của bản
thân, bạn sẽ tự hỏi khi nào bạn sẽ đạt được điều đó lần nữa. Khi Martin Edwards
bình luận như vậy về việc không muốn có thêm một trường hợp như Matt Busby,
ý nghĩ đầu tiên của tôi lúc đó là “vô nghĩa”. Ý nghĩ thứ hai ập tới là, “Sáu mươi
tuổi là thời điểm thích hợp để nghỉ hưu.”

Vậy là đã có 3 ý nghĩ len lỏi vào tâm trí tôi: sự thất vọng khi nghe Martin đề

cập đến trường hợp của Matt Busby, ý nghĩ về việc liệu khi nào tôi sẽ giành được
Cúp châu Âu lần thứ hai, và con số 60 đầy ám ảnh. Tôi đã là một huấn luyện viên
từ năm 32 tuổi.

Khi sống được đến 60 tuổi, cuộc đời của bạn sẽ có những thay đổi sâu sắc.

Bạn sẽ nghĩ rằng mình đang bước vào một thế giới khác. Ở tuổi 50, một thời
điểm quan trọng sẽ đến. Một nửa thế kỷ. Nhưng bạn không ấn tượng về con số 50
đó. Ở tuổi 60, bạn mới thốt lên rằng, “Chúa ơi, tôi có thể cảm thấy điều đó: tôi đã
60 tuổi.” Bạn sẽ phải trải qua nó. Bạn nhận ra đó là một sự thay đổi về khái niệm,
về con số. Hiện giờ tôi không cảm thấy như thế về tuổi tác của mình, nhưng khi
tôi bước vào tuổi 60 thì quả thật con số đó là một rào cản tâm lý trong tâm trí tôi.
Nó khiến tôi không thể cảm nhận được sự trẻ trung tươi mới. Nó thay đổi cảm
giác của tôi về sức khỏe của bản thân. Việc giành được cúp châu Âu khiến tôi
cảm thấy mình đã hoàn thành được tất cả những giấc mơ của bản thân và tại thời
điểm đó tôi đã có thể nghỉ ngơi một cách mãn nguyện. Đó thực sự là chất xúc tác
trong suy nghĩ về việc nghỉ hưu của tôi. Nhưng khi nghe Martin cho rằng tôi sẽ
thành một bóng ma phiền phức bên cạnh huấn luyện viên mới, tôi tự lẩm bẩm
rằng, “Thật là nực cười.”

Đương nhiên, đó là động lực để tôi hoàn toàn từ bỏ ý định nghỉ hưu. Nhưng

tôi vẫn phải thảo luận những vấn đề thực tế hơn với Cathy và các con.

“Ba không nghĩ ba có thể làm khác được, ba đã nói với câu lạc bộ.”
Cathy nói, “Tốt thôi, nhưng anh không nghĩ họ sẽ nể mặt và cho phép anh

thay đổi quyết định của mình sao?”

“Có thể họ đã dành cái ghế đó cho ai khác,” tôi nói.
“Nhưng sau tất cả những gì anh cống hiến, không lẽ họ không để anh quay

lại?”. Cathy kiên nhẫn nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.