nhân viên làm nhiệm vụ này như sau: “Thật là tuyệt khi bạn có thể phát hiện
được một cầu thủ mà bạn biết chắc sẽ ngon lành.”
Một đêm nọ, tôi xem bộ phim Nanh Trắng, chuyển thể từ cuốn sách của
Jack London về những cuộc săn vàng tại Klondike. Việc tuyển trạch cũng giống
như vậy: bạn đứng xem một trận đấu vào một buổi sáng thứ Bảy và bạn nhận ra
mình đang xem một George Best, Ryan Giggs hay Bobby Charlton trong tương
lai. Vâng, đó chính xác là những gì tôi cảm thấy ngày hôm đó tại Lisbon - một
phát hiện lớn lao.
Thương vụ Ronaldo là sự dâng trào cảm giác phấn khích, háo hức cao nhất
mà tôi từng có trong nghề huấn luyện. Sát ngay phía sau là cảm giác tuyệt diệu
tôi có được từ thương vụ Paul Gascoigne, nhưng vì một nguyên nhân khác. Dạo
đó Newcastle đang trong cuộc chiến trụ hạng và Gascoigne ngồi ngoài vì bị chấn
thương. Chúng tôi đá với họ tại St James’ Park vào ngày thứ Hai trong lễ Phục
Sinh. Tôi để Norman Whiteside và Remi Moses chơi ở trung tâm hàng tiền vệ.
Đó không hề là hàng tiền vệ dễ đối phó, đối phương không thể “khiêu vũ” trước
cặp song ca đó. Nhưng khi vào sân, chính Gascoigne đã xỏ kim Moses và sau đó
lừa qua như một đứa trẻ, ngay trước mặt tôi khi đó đang ngồi trong khu vực dành
cho ban huấn luyện, tôi bay ra khỏi chỗ ngồi, hét lên, “Đuổi theo gã đó...”
Whiteside và Moses cố gắng tạo ấn tượng với Gascoigne rằng cậu ta vừa có
một đánh giá sai lầm nghiêm trọng. Phải “dạy dỗ” chàng trai này đôi chút để lập
lại trật tự chứ! Nhưng Gascoigne vẫn dễ dàng vượt qua bọn họ.
Chúng tôi đã cố gắng hết sức để ký hợp đồng với Paul vào mùa hè năm đó.
Nhưng cuối cùng MU đã để trượt cầu thủ này, khi Newcastle bán cậu ta cho
Tottenham. Khi có cơ hội chứng kiến một tài năng bóng đá ngay trước mắt, bạn
biết mình đang trải qua một trong những khoảnh khắc mà mình luôn tìm kiếm
trong nghiệp huấn luyện. Chính cảm giác phát hiện đó đã thúc đẩy tôi cố gắng để
ký hợp đồng với Gascoigne ngay ngày hôm ấy.
Ngược lại, với Ronaldo chúng tôi đã thành công: Kenyon đã xoay xở để
hoàn thành thỏa thuận với Sporting. Tôi cảm nhận được rằng Sporting không
muốn bán Ronaldo cho một câu lạc bộ Tây Ban Nha. Thỏa thuận được ký kết khá
nhanh chóng, với các điều khoản bổ sung thì cuối cùng chi phí đã lên đến 12 triệu
bảng. Ngoài ra, còn một điều kiện độc quyền là nếu sau này MU muốn bán
Ronaldo thì Sporting được quyền mua lại. Vài ngày trước khi chúng tôi bán cậu
ta cho Real Madrid, chúng tôi đã thông báo cho Sporting rằng họ có thể mua
Ronaldo trở lại, nhưng sẽ phải tốn 80 triệu bảng. Tất nhiên, chẳng có tờ séc nào
được gửi đến chúng tôi từ Lisbon.