HỒI KÝ CHIẾN TRANH - Trang 174

tôi phải ra tay giúp họ. Vậy là tôi đưa ra những chỉ thị liên quan tới hành
động sắp thực hiện. Vấn đề là đưa thẳng tới Damas sư đoàn nhỏ của tướng
Legentilhomme, ngay khi sự xuất hiện của quân Đức có thể khơi dậy phong
trào nơi đồng bào chúng tôi là điều có thể xảy ra. Phần mình, trong giả
thuyết này, Catroux chuẩn bị mở tất cả những cuộc tiếp xúc có thể được với
chính Dentz nếu cần, để thành lập mặt trận chung của người Pháp chống
quân xâm lược nước Pháp và Syrie.

Nhưng những dự định này không được người Anh nhất trí. Dồn công

sức vào ba mặt trận chiến đấu, Tướng Wavell dù gì cũng không muốn một
mặt trận mới mở ra. Không muốn tin vào điều tệ hại nhất, dựa trên các báo
cáo của viên Tổng Lãnh sự Anh tại Beyrouth, ông tin chắc rằng Dentz sẽ
chống lại quân Đức nếu có dịp. Cùng lúc, chính phủ Anh ra sức tán tỉnh
Vichy. Vì vậy mà vào tháng hai, bất chấp sự cảnh báo của tôi, bộ tư lệnh
hải quân Anh đã chấp thuận cho tàu khách Providence chở những người
theo de Gaulle bị buộc phải hồi hương từ Beyrouth về Marseille được tự do
đi qua. Vì vậy mà vào cuối tháng tư, một hiệp định thương mại với Dentz
đã được ký kết, bảo đảm cho việc tiếp tế vùng Levant. Vì vậy mà ông Thủ
hiến Noailhetas tiếp tục mở những cuộc thương thảo tại Aden trong cùng
mục đích, cho Djibouti.

Qua những thông tin từ Pháp đưa tới, tôi nghĩ rằng ảnh hưởng của Mỹ

phần nào thể hiện trong những cố gắng làm dịu đi tình hình. Người ta kể
với tôi rằng đối với Đô đốc Leahy, Đại sứ tại Vichy, Pétain và Darlan
không tiếc công mua chuộc, vào đúng lúc họ chấp nhận những yêu sách của
Hitler một cách kín đáo. Roosevelt cũng bị ảnh hưởng bởi những bức điện
của Leahy, ông thúc giục người Anh hãy tỏ ra chiếu cố. Tôi càng thấy cần
thiết phải chuẩn bị hành động tại vùng Levant thì các nước đồng minh của
chúng tôi càng tỏ ra ít sẵn sàng cho chuyện này. Ngày 9 tháng Năm, từ Le
Caire, Spears thông báo với tôi rằng hiện ở đây không một chiến dịch nào
được dự kiến cho Nước Pháp Tự Do, rằng việc tôi đến Ai Cập chỉ gây thiệt
hại cho tôi, và tốt hơn hết tôi nên trở lại London.

Tin rằng việc chờ đợi có thể trả giá đắt, tôi nghĩ khi trở về, phải gây

xúc động cho người Anh. Ngày 10 tháng Năm, tôi gọi điện tới Le Caire, tới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.