HỒI KÝ LÝ QUANG DIỆU - BÍ QUYẾT HÓA RỒNG - LỊCH SỬ SINGAPRE 1965-2000 - Trang 165

Sau khi quan sát cách mọi người bảo quản căn hộ họ sở hữu

hoàn toàn khác biệt với cách bảo quản các căn hộ họ đã thuê, tôi
tin rằng ý thức sâu xa về quyền sở hữu đã trở thành bản năng
trong mỗi con người. Trong suốt các cuộc bạo động chủng tộc
vào những năm 50 và đầu những năm 60, những người tham
gia vào cuộc bạo động, ném đá vào kính chắn gió xe hơi, lật tung
xe và đốt chúng. Khi các cuộc bạo động nổ ra vào giữa những
năm 60, sau khi họ đã sở hữu nhà và tài sản, họ hành động hoàn
toàn khác. Tôi đã chứng kiến cảnh các thanh niên mang xe máy
đậu trên đường để giữ gìn cầu thang của khu nhà HDB của họ.
Tôi đã củng cố được quyết tâm cung cấp cho mọi gia đình tài sản
mà tôi tin rằng họ sẽ bảo vệ, đặc biệt là nhà của họ. Tôi đã không
lầm.

Chúng tôi đã tái phân phối của cải bằng cách tăng tài sản,

chứ không phải trợ cấp cho tiêu dùng. Những người không
chiến thắng các giải thưởng hàng đầu trong thị trường tự do
vẫn nhận được những giải thưởng an ủi có giá trị vì họ đã tham
gia vào cuộc đua maratông của cuộc đời. Những người muốn
tiêu tiền có thể bán một số tài sản của họ. Điều có ý nghĩa đặc
biệt là chỉ một ít người đã tiêu hết tài sản của họ. Thay vào đó,
họ đã đầu tư và đã tăng nguồn tài sản, và họ chỉ tiêu phần lợi tức
thu được. Họ muốn giữ số vốn để phòng lúc thiếu thốn, và sau
đó sẽ để nó lại cho con cháu họ.

Số thành viên của CPF đã tăng từ 420.000 người vào năm

1965 đến hơn 2,8 triệu người với giá trị 85 tỷ đôla Singapore
vào năm 1998, không kể 80 tỷ đôla Singapore đã được rút ra để
trả cho các ngôi nhà HDB, các tài sản tư nhân và đầu tư vào cổ
phiếu. Hầu như mọi công nhân đều có quỹ tiền hưu riêng. Sau
khi qua đời, số tiền tiết kiệm CPF thừa của công nhân sẽ được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.