HỒI KÝ LÝ QUANG DIỆU - BÍ QUYẾT HÓA RỒNG - LỊCH SỬ SINGAPRE 1965-2000 - Trang 272

Vào thập kỷ 60, tốc độ tân trang lại đô thị tăng nhanh. Chúng

tôi trải qua một thời kỳ bừa bãi phá hủy trung tâm thành phố cũ
nát để xây mới lại. Vào cuối năm 1970, chúng tôi cảm thấy
không yên lòng với tốc độ xóa bỏ quá khứ của mình, vì thế năm
1971, chúng tôi thiết lập một Ban Bảo tồn di tích để xác nhận và
bảo tồn các tòa nhà có giá trị lịch sử, cổ truyền, khảo cổ học,
kiến trúc, hoặc liên quan đến nghệ thuật, và các tòa nhà hành
chánh, văn hóa và thương mại có ý nghĩa trong lịch sử
Singapore. Các kiến trúc này bao gồm các đền đài Trung Quốc,
Ấn Độ cổ, các nhà thờ Hồi giáo, các nhà thờ Anh giáo và Thiên
chúa giáo, các giáo đường Do Thái, các kiến trúc truyền thống
Trung Quốc thế kỷ 19, và các văn phòng chính phủ thuộc địa cũ
trong trung tâm hành chính cũ. Niềm tự hào của quá khứ thuộc
địa là dinh thống đốc, một thời là dinh thự của thống đốc Anh,
bây giờ Istana là văn phòng của Tổng thống và Thủ tướng.

Chúng tôi cố gắng gìn giữ nét đặc trưng của Singapore để

nhắc nhở về quá khứ. May mắn thay, chúng tôi đã không phá
hủy khu vực lịch sử Kampong Giam, di tích lịch sử của Hoàng
gia Malay, Little India (Tiểu Ẫn Độ), khu Hoa kiều và các nhà kho
cổ dọc theo sông Singapore.

Từ thập kỷ 70, để tránh cho giới trẻ khỏi nghiện ngập và hư

hỏng, chúng tôi ra lệnh cấm quảng cáo thuốc lá. Dần dần, chúng
tôi ban hành lệnh cấm hút thuốc ở những nơi công cộng – trong
thang máy, xe buýt, trong các trạm và trên hệ thống tàu điện
ngầm (Mass Rapid Transit – MRT) và cả trong các văn phòng có
gắn máy lạnh cũng như các nhà hàng. Tôi đi theo người tiên
phong: Canada. Người Mỹ thực hiện điều này rất lâu sau này bởi
vì sức vận động hành lang cho giới sản xuất thuốc lá của họ quá
mạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.