HỒI KÝ LÝ QUANG DIỆU - BÍ QUYẾT HÓA RỒNG - LỊCH SỬ SINGAPRE 1965-2000 - Trang 572

Timor, bất chấp lời đe dọa của lực lượng dân quân sẽ gây thương
vong cho những người Úc. Những sự kiện này càng củng cố một
điều rõ ràng là số phận của Úc gắn bó với châu Á hơn là với Anh
hay châu Âu.

Cuộc gặp gỡ đầu tiên của tôi với Gough Whitlam sau khi ông

trở thành Thủ tướng là tại hội nghị thượng đỉnh Khối Thịnh
vượng chung ở Ottawa vào năm 1973. Whitlam là một người
điển trai và ý thức rõ vẻ dễ nhìn của mình. Ông là người nhanh
trí nhưng cũng nóng tính và bốc đồng trong các cuộc nói
chuyện. Ông tự hào nói với các nhà lãnh đạo có mặt rằng ông đã
thay đổi chính sách di dân nghiêm ngặt của Úc và sẽ không yêu
cầu những người châu Á đã theo học ở các trường Đại học của
Úc ra đi sau khi tốt nghiệp. Tôi chỉ trích ông về “chính sách cái
nhìn mới” này, chỉ ra rằng ông chỉ chấp nhận những người châu
Á lành nghề, có chuyên môn và rằng điều này đã tạo ra tình
trạng chảy máu chất xám nghiêm trọng cho Singapore và các
nước châu Á nghèo lân cận. Ông rất giận dữ.

Ông cũng thông báo với vẻ kịch tính về hướng thay đổi của

ông là sẽ trở thành một nước “láng giềng tốt” trong khu vực và
là một “người bạn tốt” của các nước Á, Phi. Tôi đã thách thức lời
tuyên bố của ông và đã chỉ ra một số ví dụ như những giới hạn
bằng hạn ngạch của ông về việc nhập khẩu áo sơ mi vào Úc và
quyền giao thông cho hãng hàng không Singapore. Ông xem
điều này như chuyện chỉ trích cá nhân và cuộc trao đổi của ông
trở nên gay gắt. Ông ta chỉ là một cậu bé mới toanh trong khi tôi
đã có các bạn bè cũ trong các chính phủ Ted Heath ở Anh, Pierre
Trudeau ở Canada, Norman Kirk ở New Zealand, Julius Nyerere
của Tanzania và Errol Barrow của Barbados. Họ lên tiếng ủng hộ
quan điểm của tôi. Kết quả là Thủ tướng Norman Kirk của New

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.