HỒI KÝ LÝ QUANG DIỆU - BÍ QUYẾT HÓA RỒNG - LỊCH SỬ SINGAPRE 1965-2000 - Trang 584

thường là mọi người đều ăn bốc. Choo và tôi không có thói quen
này. Trong khi mọi người bốc thức ăn khéo léo, gọn gàng bằng
những đầu ngón tay thì chúng tôi lại bới tung phần ăn của
mình, nước sốt thịt chảy xuống các đốt ngón tay. Chúng tôi cảm
thấy bẩn thỉu và trông chúng tôi cũng thật bẩn thỉu. Tôi thở
phào nhẹ nhõm khi những tô nước rửa tay bằng bạc có những
lát chanh được mang ra cho các vị khách rửa những ngón tay
dính đầy mỡ trước khi ăn những món tráng miệng rất ngon.
Nehru ngồi đối diện, đã nhận thấy sự vụng về của chúng tôi. Tôi
giải thích rằng ngoài đũa, chúng tôi hay sử dụng muỗng và nĩa.
May mắn thay, người ta đã mang cho chúng tôi bộ dao ăn trong
các bữa ăn khác ở Delhi.

Nehru rất thích thú trước những gì tôi đã kể nên đã mời tôi

đến buổi họp mặt lần thứ hai vào ngày hôm sau, lần này ông
dành cho tôi 90 phút. Tôi giải thích về nhân khẩu học của
Singapore, Malaya và sự kiểm soát dân số Trung Quốc của
những người cộng sản, nhờ thành công lớn của họ trong việc
chuyển hóa Trung Quốc từ một xã hội tham nhũng, thối nát
thành một xã hội năng động, trong sạch và có kỷ cương. Hơn
nữa, một Singapore độc lập sẽ là một thảm họa khi nó chắc chắn
gánh chịu sự thù địch của các nước láng giềng – người Mã Lai ở
Malaya, người Java và các sắc tộc Mã Lai khác ở Indonesia. Tôi
cho rằng giải pháp tốt nhất là hợp nhất Singapore với Malaya và
các vùng đất Borneo vì Tunku không muốn một mình
Singapore gia nhập bởi lẽ lúc bấy giờ cử tri người Hoa sẽ cân
bằng với cử tri người Malaya. Nehru ngạc nhiên nhưng cảm
thấy thú vị khi biết có một người Hoa kiên quyết không để
Singapore nằm dưới sự điều khiển của cộng sản và ảnh hưởng
của Bắc Kinh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.