cho việc trao đổi quan điểm một cách bộc trực và dễ dàng. Ông
ta nhanh chóng đề cập đến các quan điểm và chống lại bất cứ
quan điểm nào mà ông ta không chấp nhận – nhưng rất lịch sự.
Chúng tôi đã là những người bạn tốt trong nhiều năm trước khi
ông ta trở thành Thủ tướng.
Ông Miyazawa quan ngại về việc Trung Quốc sẽ trở thành
một nước như thế nào với tốc độ phát triển cao của họ. Cũng
như ông Sato vào năm 1968, ông Miki năm 1975, và ông
Fukuda vào năm 1977, ông Miyazawa đã thảo luận chi tiết về
Trung Quốc. Ngay cả khi Trung Quốc bị cô lập với thế giới và
đình đốn kinh tế thì các lãnh tụ Nhật cũng chú ý đến họ một
cách cẩn trọng. Sau chính sách mở cửa của ông Đặng Tiểu Bình,
người Nhật đã tăng cường tập trung vào nước láng giềng có mức
tăng trưởng từ 8% đến 10% hằng năm và có thể thách thức tính
ưu việt của Nhật tại Đông Á. Điều quan ngại của ông Miyazawa
là nước Trung Quốc mạnh, không có sự kiểm tra và cân bằng
của một hệ thống dân chủ và một nền báo chí tự do, sẽ ảnh
hưởng đến an ninh của Nhật và Đông Á. Phần lớn các lãnh tụ
của Nhật tin rằng thỏa thuận của họ với Hoa Kỳ sẽ bảo đảm an
ninh trong 20 năm. Miyazawa và các nhà lãnh đạo Nhật Bản lo
lắng về một tương lai xa. Sự lo sợ không thể nói lên được của họ
là: một ngày nào đó người Mỹ sẽ không thể duy trì sự hiện diện
có ưu thế hơn về quân sự của họ và sẽ không bằng lòng phòng
thủ Nhật Bản. Họ không chắc chắn rằng liệu Trung Quốc sẽ là
một lực lượng giữ ổn định hay gây căng thẳng.
Tôi chỉ rõ rằng cách tốt nhất là kéo Trung Quốc tham gia và
trở thành một phần của thế giới hiện đại. Nhật nên đưa các sinh
viên thông minh của Trung Quốc đến học ở Nhật và phát triển
mối giao hảo gần gũi với thanh niên Nhật. Cơ hội cho những
phần tử tốt nhất và sáng chói nhất của Trung Quốc tiếp xúc với