HỒI KÝ LÝ QUANG DIỆU - CÂU CHUYỆN SINGAPORE - Trang 101

phòng ngủ, và ba phòng nữa ở phía sau vốn được dùng làm
phòng cho gia nhân. Tôi gặp Goerge Gaw, một người Java gốc
Hoa bạn của gia đình, hiện đang phụ trách Văn phòng Quản lý
Tài sản kẻ thù, và ông ta vui lòng cho chúng tôi thuê với giá như
hồi trước chiến tranh. Tiền thuê hiện nay phải trả theo đôla
Straits (đồng tiền thuộc địa dùng ở Singapore trước chiến tranh)
– khoảng 80 đôla một tháng, một số tiền thật sự lớn – nhưng
chúng tôi quyết định thuê.

Ba tôi trở lại làm việc cho hãng Shell, lần này thì phụ trách

kho của họ ở Pasir Panjang tại Singapore. Trong khi đó tôi phải
quyết định nên làm gì. Việc buôn bán trên thị trường công khai
vẫn còn sinh lợi, nhưng chủng loại hàng hóa đã thay đổi và điều
đó khiến công việc có nhiều rủi ro hơn. Tôi không thể đoán
trước được món hàng đang khan hiếm nào sẽ bất ngờ trở nên
dồi dào nếu như chúng được nhập khẩu vào để phục vụ quân
đội. Vì vậy, như một giải pháp khác, tôi đã gặp nhiều sỹ quan
Anh phụ trách về công chính để xem họ có công trình nào cần
xây dựng hay không. Sau hai, ba lần dò hỏi, tôi đã ký được hợp
đồng với một lữ đoàn Ấn Độ đang coi sóc kho quân nhu của
Nhật trên đường Alexandra. Tôi nói chuyện với viên thiếu tá,
một người Anh gầy cao lêu nghêu, đang cần lao động để chuyển
hàng hóa của Nhật ra khỏi kho và thay vào đó bằng quân nhu
của Anh. Người bạn Thượng Hải Low You Ling của tôi cung cấp
cho ông ta 100 – 150 công nhân với giá 2 đôla một ngày, và em
trai Dennis của tôi làm thủ quỹ kiêm người phát lương. Quân
đội trả tiền cho chúng tôi sau khi đếm đầu người vào cuối ngày,
rồi chúng tôi trả lương cho công nhân. Chúng tôi cũng có làm
một số công trình xây dựng và được trả công từng vụ một. Công
việc bắt đầu từ tháng 10/1945 và khiến tôi bận rộn mãi đến
tháng 5/1946.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.