HỒI KÝ LÝ QUANG DIỆU - CÂU CHUYỆN SINGAPORE - Trang 103

tại Oxley Rise, gần nơi đã từng là một trong những trụ sở của
Kempeitai. Nhưng vào tháng 12/1945, tôi đã có đủ khả năng để
mua một chiếc xe hơi cũ, một chiếc Morris tiền chiến được tân
trang lại với đồ phụ tùng hiện có thể kiếm được từ quân đội
Anh. Khi công việc làm ăn của tôi trở nên phát đạt hơn, tôi bán
nó có lãi sau vài tháng và mua một chiếc Ford V8 tiền chiến,
được sửa chữa lại ngon lành. Nó hẳn đã từng được một viên
tướng Nhật sử dụng trong suốt thời kỳ chiếm đóng.

Vào ngày cuối năm, tôi đưa Choo đến dự buổi tiệc dành cho

những người trẻ tuổi tại biệt thự Mandalay trên đường Amber,
lâu đài cạnh bờ biển của bà Lee Choon Guan, một người Hoa
sinh sống lâu đời ở đây và là một quả phụ giàu có. Trước khi
buổi tiệc kết thúc tôi dẫn cô ấy ra khu vườn quay ra bờ biển. Tôi
nói với cô ấy rằng tôi không dự định trở lại đại học Ra es nữa
mà sẽ sang Anh học luật. Tôi hỏi liệu cô ấy có chờ tôi cho đến ba
năm sau khi tôi trở thành luật sư không. Choo hỏi lại tôi có biết
là cô ấy lớn hơn tôi hai tuổi rưỡi không. Tôi nói tôi biết và đã cân
nhắc chuyện này cẩn thận rồi. Tôi đã già trước tuổi và dù sao thì
phần lớn bạn bè tôi cũng già hơn tôi. Vả lại, tôi muốn một người
ngang hàng với tôi, chứ không phải một người chưa đủ lớn và
cần phải được chăm sóc, và tôi không chắc mình sẽ tìm được
một người con gái khác ngang hàng và chia sẻ được những quan
tâm của tôi. Cô ấy nói sẽ chờ tôi. Chúng tôi không nói chuyện
này với cha mẹ. Thật khó làm cho họ đồng ý đối với một lời hứa
lâu như vậy. Đây là cách hai chúng tôi cư xử với nhau; khi chúng
tôi gặp phải những khó khăn cá nhân, chúng tôi đối mặt với
chúng và phân loại chúng ra. Chúng tôi không tìm cách lẩn
tránh hay che giấu chúng đi. Việc tìm hiểu nhau đã nở hoa. Tôi
bắt đầu cho kế hoạch rời Singapore năm đó, 1946.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.