HỒI KÝ LÝ QUANG DIỆU - CÂU CHUYỆN SINGAPORE - Trang 104

Tháng 3, tôi viết một lá thư cho Middle Temple, một trong

bốn tổ chức pháp lý ở London, kèm theo kết quả học tập của tôi
tại trường Certi cate. Trong vòng một tháng họ trả lời rằng họ
sẽ nhận tôi nếu như tôi trình diện và làm thủ tục nhập học. Với
lá thư này, tôi đến đặt vấn đề với viên thiếu tá Anh mà tôi đang
làm việc cho ông ta và hỏi cách để đi trên một trong những
chiếc tàu đang bắt đầu đến Tanjong Pagar để chở quân lính giải
ngũ về Anh. Viên thiếu tá giới thiệu tôi với viên sỹ quan lo việc
vận chuyển binh lính. Tháng 5 tôi gặp một người trong bộ tham
mưu của ông ta. Có thể nói tôi đã gây được ấn tượng vì trong
những ngày ấy, ít người bản xứ có thể nói tiếng Anh đúng văn
phạm và chuẩn như dân Anh mà không nặng giọng. Tôi giải
thích tình trạng khó khăn của mình, về việc học của tôi bị gián
đoạn bởi chiến tranh ra sao khiến bây giờ tôi bị phí mất cả ba
năm rưỡi, ngoài ra tôi còn được Middle Temple thu nhận. Tôi
trưng ra lá thư của Middle Temple và nói tôi rất cần một chuyến
đi để tới nước Anh. Ông ta đồng tình và hứa sẽ giúp. Vào tháng
7, ông ta tặng tôi một vé ưu tiên trên một tàu chở quân mà nó sẽ
đưa tôi đến London vào tháng 10.

Trong hai tháng quay cuồng trước khi rời khỏi Singapore, tôi

cùng mẹ tôi lùng kiếm khắp nơi để tìm quần áo len cho mùa
đông ở Anh. Chúng tôi mua chúng trong khu chợ trời trên
đường Sungei, nơi thường buôn bán những đồ ăn cắp trước
chiến tranh và đã sinh hoạt lại nhờ vào những món ăn cắp vặt
hoặc những thứ mua từ binh lính Anh, phần lớn đồ ở đó được
binh lính bán lại sau khi họ được cấp phát để chuẩn bị giải ngũ,
hoặc trở về Civvy Street, theo cách họ thường nói. Mẹ tôi mua
một cái hòm gỗ thật to, có bịt kim loại ở mỗi góc, và xếp vào đó
một cái mền, một cái mền bong, một áo khoác, hai áo khoác thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.