HỒI KÝ LÝ QUANG DIỆU - CÂU CHUYỆN SINGAPORE - Trang 127

thế hơn. Và giống như những người còn lại, họ thèm muốn
những huy chương ở trường đại học vì nó sẽ thành một vốn quý
trong tương lai, và họ có thể ghi chúng vào lý lịch của họ. Chúng
là phương tiện để vươn đến những điều lớn lao hơn – bất kỳ ai
có huy chương môn chèo thuyền là coi như đã có sự nghiệp.
Tương tự, chức chủ tịch Cambridge Union Society (Hội liên hiệp
Cambridge) có thể giúp người ta trở thành ứng cử viên tương lai
cho một đơn vị bầu cử của đảng Bảo thủ hoặc Lao động, hoặc
nhận một công việc trong bộ phận nghiên cứu về một trong các
đảng đó.

Cũng có một sự đua tài gay gắt giữa những người châu Á,

phần lớn là người Ấn Độ, để được bầu vào Union Society, nhưng
trong trường hợp của họ thì thật khó hiểu, bởi vì vào năm 1947,
Ấn Độ và Pakistan sắp giành được độc lập. Một sinh viên người
Sri Lanka đã được bầu làm thư ký của Hội Sinh viên (Students’
Union). Tôi tự hỏi điều đó sẽ giúp gì để anh ta trở thành một
người lãnh đạo trong một nước Sri Lanka tự do.

Tôi không quan tâm đến những vấn đề linh tinh này. Tôi

quyết định tập trung vào việc đạt hạng nhất, bởi điều đó sẽ tạo
ảnh hưởng khi tôi trở về Singapore.

Trong khi đó, tôi và Choo bàn nhau về đời sống hướng tới

tương lai của chúng tôi ở Anh. Chúng tôi quyết định tốt nhất là
chúng tôi cưới nhau một cách lặng lẽ vào tháng 12 nhân dịp lễ
Giáng sinh, và giữ bí mật chuyện đó. Bố mẹ Choo sẽ bực bội nếu
chúng tôi hỏi ý kiến; trường Girton có thể không tán thành, như
viên giám thị đã nhắc nhở tôi trong lá thư của ông; và những
người có thẩm quyền trong vụ học bổng Nữ hoàng có thể gây
khó khăn. Chúng tôi đã trưởng thành, đều ở độ tuổi ngoài hai
mươi, và chúng tôi đã quyết định cẩn thận. Không hề biết gì về
động lực thực sự của chúng tôi, một người bạn Anh giới thiệu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.