HỒI KÝ LÝ QUANG DIỆU - CÂU CHUYỆN SINGAPORE - Trang 163

cố. Có một vẻ phẫn nộ trên gương mặt của quan tòa và công tố
viên người Anh.

Tôi cũng thấy ghê tởm trước kết quả này. Nhiệm vụ của tôi

khi làm luật sư biện hộ ở Tòa án tối cao đòi hỏi tôi phải làm hết
sức mình cho thân chủ mà không phạm luật hoặc đưa ra một
điều gì sai sự thật. Tôi đã tạo ra nhiều nghi ngờ về phía công tố
và ngăn trở công lý. Tôi không hề nghi ngờ chuyện bốn thân chủ
của tôi đã giết Ryan, rằng vào đêm đó họ bị kích động cao độ và
hẳn sẽ giết bất kỳ người da trắng hay người lai nào trên đường
đi của họ, bất cứ ai liên quan tới Thiên chúa giáo, tức là, theo họ,
chống lại đạo Hồi. Tôi không còn tin vào một chế độ mà nó cho
phép sự mê tín, ngu dốt, thành kiến, định kiến và sợ hãi của bảy
viên bồi thẩm quyết định ai đó là có tội hay vô tội. Theo định
nghĩa, họ là những con người bình thường, không có năng lực
chuyên môn gì ngoài khả năng hiểu được tiếng Anh và làm
đúng các thủ tục quy định. Tôi đã từng gặp các viên bồi thẩm
trong các tòa án Anh. Tôi không nghĩ họ xứng đáng với lòng tôn
kính mà các luật sư và những nhà làm luật dành cho sự thông
thái tập thể của họ.

Một khác biệt giữa các vụ xử ở Anh và ở Singapore là nhu cầu

cần có thông ngôn. Nhiều nhân chứng không thể, hoặc không
muốn, nói bằng tiếng Anh, có thể chỉ vì muốn có thêm thời gian
định hình các câu trả lời của họ. Thông ngôn người Malay, một
người Ấn theo Hồi giáo, thật là giỏi. Ông ta có thể mô phỏng âm
sắc, điệu bộ và tâm trạng của nhân chứng. Ông ta dịch một câu
thật tuyệt khi một nhân chứng nhắc lại câu Allahu Akbar. Ông
ta đã dịch thành: “Ông ta nói những người đó là Allahu Akbar. Ồ,
câu đó nghĩa là ‘Thượng đế thật vĩ đại’. Đó cũng là tiếng hô xung
trận của người Hồi giáo.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.