HỒI KÝ LÝ QUANG DIỆU - CÂU CHUYỆN SINGAPORE - Trang 216

Một khi biết mình thất bại, họ lặng lẽ lui khỏi trung tâm

kiểm phiếu ở đại sảnh Victoria Memorial. Họ không hiểu rằng
khi thất bại, người ta cần phải kiên cường để giữ vững tinh thần
những người ủng hộ, để sống còn và tiếp tục chiến đấu. Những
người cánh tả hiểu rõ điều này và chúng tôi, những người còn
lại trong PAP, đã mau chóng học được điều đó ở họ. Nhưng hai
đảng kia thì hoàn toàn mất tinh thần sau chiến dịch tranh cử
thắng lợi của chúng tôi, tạo ra một âm vang mới trong sinh hoạt
chính trị. Chúng tôi đã tấn công Đảng Tiến bộ như thành phần
tay sai của chính quyền thuộc địa và Đảng Dân chủ như giới tư
sản bóc lột dân chúng. Tuy nhiên, mục tiêu chủ yếu của chúng
tôi chính là giới cầm quyền da trắng. Tôi đã viết về họ trong
tuyên ngôn tranh cử của tôi: “Chế độ thuộc địa Anh tại Malaya là
nguyên nhân căn bản của rất nhiều rối loạn kinh tế và xã hội
của đất nước này.”

Marshall, một người non nớt về chính trị, đã phê phán PAP về

việc đã đi quá xa trong việc đòi hỏi một nền tự trị ngay lập tức.
“Họ có vẻ đã tập trung vào việc kích động và tấn công người
Anh. Sự công khai Của họ mang vẻ bài Anh một cách không cần
thiết.” Đây có thể là cảm giác của khối trung lưu nói tiếng Anh.
Nó khác hẳn với đám đông nói tiếng Hoa.

Quảng trường Phoenix, trụ sở của Toàn quyền Anh, cũng có

đánh giá riêng của họ về cuộc bầu cử. Họ trích một số câu trong
bài diễn văn của tôi tại một buổi vận động tranh cử:

“Như tôi nhận xét, ngoài những người trên 40, tất cả người

Hoa đều tự hào về những thành công của chính quyền Mao
Trạch Đông. Một chính quyền có thể, trong vòng năm năm, biến
một guồng máy cai trị thối nát và suy đồi thành một bộ máy có
thể đương cự với sức mạnh quân sự của người Mỹ tại Triều Tiên
thì chính quyền đó đáng được ca ngợi. Tưởng Giới Thạch và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.