HỒI KÝ LÝ QUANG DIỆU - CÂU CHUYỆN SINGAPORE - Trang 238

Marshall, (thì) “ông ta sẽ cân nhắc lời nói của mình kỹ càng hơn,
thận trọng hơn, và am hiểu hơn về những khó khăn và nguy
hiểm của tình hình; với sự hiểu biết hơn về những hy vọng, sợ
hãi và nguyện vọng của quần chúng…

Chúng tôi không tới đây như những tù nhân để bị kết tội,

hoặc như những tù nhân phải giải tỏa gánh nặng tội lỗi của họ.
Mà chúng tôi đến đây như những người đại diện của nhân dân,
và chúng tôi sẽ phát biểu với tư cách đó.”

(Tôi lặp lại lập trường của PAP là) “Để tiêu diệt hệ thống

thuộc địa bằng những biện pháp không bạo lực. Chúng tôi
tuyên bố từ bỏ bạo lực … Chúng tôi không chuẩn bị để chiến
đấu, duy trì hoặc kéo dài chế độ thuộc địa. Nhưng hãy cho
chúng tôi quyền của mình và chúng tôi sẽ chống lại những
người quá khích hoặc bất kỳ ai khác đe dọa sự tồn tại của một
nước Malaya độc lập, dân chủ và không cộng sản.”

Bởi vì tôi đã khen ngợi ông ta, Marshall một lần nữa lại do dự

khi trả lời, gây bối rối cho những người ủng hộ ông ta, và tránh
cho PAP khỏi mất uy tín hoàn toàn bằng cách nói:

“Nếu PAP, gồm những người trung thực, có trách nhiệm

và nghiêm túc, nếu họ loại bỏ khỏi nội bộ những phần tử quá
khích và những kẻ đồng hành – nếu họ dám đối mặt với
trách nhiệm của riêng họ, họ có thể trở thành tổ chức mà họ
hy vọng một ngày nào đó sẽ lãnh đạo xứ sở này đạt được nền
độc lập cho riêng nó.”
Marshall không biết rằng bằng những lời phát biểu của ông

ta và, tệ hơn, bằng nỗi háo hức muốn dàn xếp và tránh sự xung
đột, ông ta đã gây ra mầm mống tai hại. Mọi công nhân ở
Singapore, mọi cán bộ và lãnh đạo cộng sản đều biết họ có một
chính quyền mà họ có thể sử dụng cho những mục đích riêng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.