HỒI KÝ LÝ QUANG DIỆU - CÂU CHUYỆN SINGAPORE - Trang 722

Keng Swee đã tan mộng hoàn toàn. Mặc dù ông đã chống

việc chúng tôi tham gia vào cuộc tuyển cử năm 1964 tại Malaya,
nhưng giờ đây ông thừa nhận việc đó như chúng tôi, bởi việc đó
cho phép chúng tôi tập hợp được dư luận chính trị, một điều có
thể hãm bớt những việc làm thái quá của chính quyền trung
ương. Ông đã từ bỏ mọi hy vọng hợp tác, không còn mong đợi
điều gì tốt đẹp từ Malaysia nữa. Mà ông còn e ngại sẽ gặp những
gay go bất tận nữa. Nỗi sầu của ông ta đã khiến Chin Chye quyết
tâm tạo một đối trọng với sự độc đoán của trung ương. Sự ác ý
của Tan là một trong những lý do chính khiến chúng tôi phải
vận động quần chúng trên cùng khắp Liên bang.

Vấn đề chủng tộc đã làm lu mờ mọi điều khác. Trong một kỳ

họp của quốc hội liên bang vào tháng 11/1964, Tiến sĩ Lim
Chong Eu, đại biểu Quốc hội và là lãnh tụ của đảng đối lập Dân
chủ Thống nhất (UDP) trụ sở chính ở Penang, đã bày tỏ lòng ái
ngại của ông với tôi về hai vụ bạo loạn chủng tộc mà chúng tôi
đã gánh chịu tại Singapore. Ông nói ông cũng đã trải qua
chuyện đó rồi. Từ mô tả của ông về những rối loạn tại Penang
trong thập niên 1950, tôi nhận ra những gì Albar và những
người Thổ Nhĩ Kỳ của đảng UMNO đã áp dụng ở Singapore là
một phương pháp đã từng qua thử nghiệm. Cảnh sát và quân
đội vây quanh, đồng thời cứ để mặc cho các tay bạo loạn Malay –
thường là các nhóm võ thuật (bersilat), bọn ác ôn và các tay
găng-tơ được tự do hoành hành. Một khi cuồng vọng đã dâng
cao, và có đủ một số người Hoa phản ứng lại, thì ngay cả một
người Malaysia bình thường cũng nhập bọn luôn. Khi người Hoa
đánh trả, họ liền bị cảnh sát và quân đội dập ngay: luật pháp và
kỷ cương được thi hành để chống họ, chứ không phải người
Malay. Kết quả là dân chúng trở nên ủ rũ và nhút nhát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.