HỒI KÝ LÝ QUANG DIỆU - CÂU CHUYỆN SINGAPORE - Trang 725

Mặc dù có những bước khởi đầu không mấy thuận lợi, tôi vẫn

gửi thư cho các Bộ trưởng:

“Nếu chúng ta để lỡ dịp này, thì có thể phải mất mấy năm

nữa chúng ta mới có thể kiếm lại được cơ hội quá tốt như vậy
để liên minh các lực lượng trong Malaysia lại được. Mặt khác,
việc tiến hành liên minh các đảng phái phi sắc tộc như vậy
phải có nghĩa là một sự đối lập rộng lớn của những người
không–Malay chống lại khối chính phủ Liên hiệp do những
người Malay trong UMNO lãnh đạo. Một khi đã có hô hào về
một hiệp ước như thế và một phản ứng dây chuyền đã khởi
lên trong tâm trí của mọi người, chúng ta có thể chắc rằng
cuộc đấu tranh sẽ nhanh chóng trở nên quyết liệt và rộng
lớn.”
Khi UMNO đã cư xử với chúng tôi như địch thủ và rõ ràng sẽ

không chịu hợp tác với chúng tôi, thì trì hoãn một quyết định
như vậy là lãng phí thời gian. Trong chừng mực có liên quan tới
UMNO, cuộc chiến còn tiếp tục, và trừ phi chúng tôi tập hợp
được sức mạnh để đối đầu, bằng không UMNO sẽ cứ đi theo con
đường của họ.

Vào ngày 12/3, các lãnh tụ đối lập Malaysia đã gặp Chin

Chye, Raja và tôi tại Sri Temasek ở Singapore, và lần nữa vào
ngày 1/3 ở Nhà khách Singapore tại Kuala Lumpur; tại đây,
Stephens đã đến bằng xe công vụ có gắn cờ và một vệ sĩ đi kèm.
Chúng tôi nghĩ ông ta khá can đảm để làm việc này, cho đến khi
Tunku đưa ra lời phát biểu vào ngày 24/4 lúc chúng tôi suy diễn
rằng chính Stephens đã tiết lộ kế hoạch này của chúng tôi cho
Tunku biết. Chúng tôi quyết định phải thật cẩn thận và đã cử
Lee Khoon Coy cùng Eddie Barker (ông này là bạn cũ của tôi và
cũng là người cùng góp vốn trong công ty Lee & Lee, khi ấy đang
là Bộ trưởng Tư pháp) đến Sarawak và Sabah để đánh giá tình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.